Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 215: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:15
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lang gia đầy sức lực và thủ đoạn
“Muội , cái thứ dùng thế nào ?”
Ôn Tử Minh dẫn từ núi về, ngày mai lão gia trấn sẽ đến xem vườn trái cây của nhà họ, thấp thỏm phấn khích.
Vườn trái cây mỗi ngày đều chăm sóc cẩn thận, cây trái lớn lên khiến yêu thích vô cùng, cả một vạt hoa đang nở rực rỡ đến lạ, màu sắc mấy loại, hình dáng cũng mắt.
Còn vạt cây kết quả thì thoang thoảng hương trái cây, còn ước gì mỗi ngày ngủ núi.
Về phần những cây thấp chín, bọn họ mỗi ngày đều trông nom cẩn thận, sợ côn trùng ăn mất.
Buổi tối mấy bọn họ cũng sẽ phiên canh giữ, sợ khác trộm.
Đều là những thứ quý giá, cho dù hái ăn mà đem bán cũng bán ít bạc.
“Bây giờ chúng cứ mang đồ lên núi, lát nữa sẽ cách dùng thôi.”
Ôn Lạc Chỉ cầm một cái lều phía , phía là mấy thanh niên quản lý vườn trái cây.
Đến núi, nàng thẳng đến vạt cây kết quả, những cánh hoa năm màu vẫn còn sót trải mặt đất, nàng tìm một chỗ trống trải bằng phẳng dọn dẹp sạch sẽ bắt đầu mẫu cách dùng lều.
Không để khác nhúng tay, một nàng nhanh chóng cố định và dựng xong cái lều.
Nhìn cái lều như một ngôi nhà nhỏ, mấy thanh niên thấy lạ, Ôn Lạc Chỉ phủi tay dính đất mấy : “Bên trong rộng, mấy đó thành vấn đề .”
Ôn Tử Minh chút tin, đầu chui , thấy gian bên trong quả nhiên khá rộng.
Hắn gọi thêm hai nữa , duỗi tay duỗi chân vấn đề gì.
“Cái thứ thật! Đến khi lão gia mệt còn thể dựng một cái nghỉ ngay tại chỗ!”
Ôn Tử Minh vô cùng hài lòng, lúc đầu khi vợ với , còn băn khoăn.
Nếu lão gia mệt thì ? Không đất thì cho dù bọn họ khiêng ghế lên, núi cũng dáng gì.
Ngày mai hẳn là chỉ gia đình Giang Triệu Xuyên, Ôn Lạc Chỉ dự định sẽ tổ chức thêm một bữa tiệc nướng ngoài trời, đúng lúc nàng cũng lâu ăn .
Xem xét từng vạt vườn trái cây một lượt, nàng ngay cạnh cây nhân sâm quả bắt đầu nghĩ cách bố trí vườn.
Vì thời gian gấp rút nên thứ đều đơn giản hóa, nàng nghĩ xong giấy giao cho Ôn Tử Minh: “Lại phiền đại ca bố trí thêm chút nữa , thiếu gì hiểu chỗ nào cứ đến tìm nhé.”
Ôn Lạc Chỉ hái một quả nhân sâm vàng óng, lau sạch nhét miệng , Ôn Tử Minh c.ắ.n một miếng, dòng nước ngọt thanh tràn ngập khắp khoang miệng.
“Muội , nhân sâm quả thật ngon.”
Ăn xong một quả, cảm thấy cổ họng dễ chịu hơn nhiều, cũng còn khát nữa.
Nếu những đến leo núi mà khát thì cứ đến đây hái nhân sâm quả, hái tại chỗ ăn tại chỗ sẽ tăng thêm ít niềm vui.
May mắn nhờ sự gia trì của những loại t.h.u.ố.c trong hệ thống, hiện tại vườn trái cây ít loại quả sắp chín.
Vì là đầu tiên quả, tuy mỗi cây treo nhiều quả nhưng thể ngăn cản lượng cây ăn quả nhiều, cung cấp đủ cho việc hái.
Có lẽ đợi đến mùa du lịch thấp điểm vẫn còn sót một ít quả thể đem bán.
Mấy núi đất ăn cho , chia công việc bắt đầu chỉnh trang vườn trái cây.
Hai Ôn Lạc Chỉ xuống núi lấy đồ cần dùng, khi lên núi gọi thêm mấy đến giúp.
Tôn Đại Lang chiều nay cũng chăn ngỗng nữa, thấy hai cầm đồ lên núi liền đuổi ngỗng về theo lên núi.
“Đại Lang, hãy quý trọng những ngày ngươi chăn mấy chú ngỗng con , ngươi sẽ chăn cả một đàn ngỗng con đấy.”
Ôn Lạc Chỉ cầm thứ nhẹ nhất và ít nhất, thỉnh thoảng còn trêu chọc hai câu.
Tôn Đại Lang lời nàng ngược còn phấn khích đến đỏ mặt: “Lạc Chỉ tỷ tỷ chuẩn sẵn sàng cả , cứ để ngỗng con của chúng cứ việc đến !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-215.html.]
Ôn Lạc Chỉ tảng đá nghỉ ngơi, thấy vẻ mặt tự tin như liền bật thành tiếng: “Được , là chuyện giữa tháng thôi.”
“Đến lúc đó sẽ đuổi cả đàn ngỗng con nhà ngươi sang nuôi cùng, để khỏi nhớ nhung.”
Nuôi cùng thì sẽ ăn đồ của , điều , vội vàng xua tay từ chối: “Không cần tỷ tỷ, Tiểu Ngũ ngày nào cũng ở nhà, cứ chăn ngỗng ở gần nhà là .”
Ôn Lạc Chỉ thêm gì nữa, nàng thằng nhóc quý những chú ngỗng con đó.
Sau bọn họ nuôi ngỗng nàng sẽ cho ngỗng ăn một thứ để đảm bảo bệnh, còn ngỗng của Đại Lang cũng ăn một ít, nếu nàng cứ trực tiếp cho luôn là .
Một đoàn ở núi đến khi trời nhá nhem tối mới xong việc, đợi đến khi về nhà thì bên ngoài trời tối hẳn.
Tạ Hòa bộ dạng lem luốc của con gái liền mắng Ôn Tử An một trận: “Lão nương bảo ngươi cùng về , xem con gái của mệt mỏi thế !”
Ôn Tử An vẻ mặt tủi chẳng dám gì, cùng về, là cho đó chứ.
Hắn còn ước gì mười hai canh giờ một ngày đều ở bên .
Ôn Lạc Chỉ lau mặt, khoác tay Tạ Hòa: “Nương đừng mắng tứ ca nữa, là con cho cùng về.”
Tạ Hòa trừng mắt nàng: “Ngươi cứ mãi xót các ca ca của ngươi.”
Mèo Dịch Truyện
“Lần chuyện gì cũng để bọn họ cùng về, bên ngoài nương chống đỡ, sẽ xảy chuyện gì !”
Ôn Lạc Chỉ cảm động đến hai mắt đẫm lệ, giơ ngón tay cái lên với nàng: “Quả nhiên nương của chúng là lợi hại nhất!”
“Cha chúng lợi hại thứ hai!”
Ôn Mộc Xuyên nhắc đến liền ha hả, vẫn là con gái , khen cũng quên lão cha của .
Cả nhà ăn cơm xong bắt đầu phân công công việc cho ngày mai, Ôn Lạc Chỉ gì Tạ Hòa cũng kiên quyết để Ôn Tử An ở nhà.
Ôn Tử An một bên trộm mừng, ngày mai thể chơi với , vui quá!
Lang Bá Thiên khinh thường bộ dạng vô dụng đó của , ngang qua cố ý dùng cả bốn chân giẫm một cái.
“Chó béo! Ngươi giẫm gì!”
Ôn Tử An trừng mắt Lang Bá Thiên đang khốn nạn, mặt ch.ó của nó mà thấy một tia đắc ý?
Lang Bá Thiên cũng thèm để ý đến , lười biếng úp xuống tấm t.h.ả.m lật bụng lên.
Người thật khó hiểu, chẳng qua ở nhà một ngày thôi mà vui đến thế, giống nó chút nào ~
Nó thể mãi mãi ở bên mà ~
Ôn Lạc Chỉ chịu nổi bộ dạng đắc ý nhàn nhã của nó, khẽ đá nó một cái: “Ngày mai ngươi biểu diễn một tiết mục để dỗ lão gia và vui vẻ, vui vẻ ngươi sẽ gà ăn mày để ăn.”
“Nếu dỗ vui vẻ… ừm hứm ngươi đấy.”
Nghe thấy gà ăn mày, Lang Bá Thiên lập tức từ đất bật dậy, lấy lòng cọ cọ váy nàng:
“Yên tâm yên tâm , đảm bảo sẽ dỗ họ vui vẻ, là con ch.ó chỉ ăn , Lang gia đầy sức lực và thủ đoạn!” Nghĩ đến gà ăn mày, nó kìm nuốt nước bọt.
Hồi đó nó còn nhỏ thể ăn thịt, đầu tiên ăn gà ăn mày chính là do cô nhóc , thơm đến mức nào chứ! Sau khác đều mùi vị đó.
Cô nhóc bận đến c.h.ế.t nên căn bản thời gian cho nó! Tính nó cũng chỉ mới ăn hai thôi.
Ngày mai nó nhất định biểu hiện thật , nó ăn ba con gà ăn mày!
Ngày mai, mỗi trong nhà đều phân công rõ ràng, cả gia đình sớm ngủ để dưỡng sức, chuẩn chào đón một ngày mới.
Ôn Lạc Chỉ tiếng gọi của Dương Quế Lan đ.á.n.h thức, nhưng chuyện gì .
Ôn Lạc Chỉ đống gà rừng béo múp míp trong sân cùng con sói Bá Thiên đang vẫy đuôi mà nước mắt.