Xuyên thành Cô gái nhỏ độc ác làm chủ, bữa cơm có Tôm Có Cá - Chương 206: Đàm phán thành công ---
Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:42:06
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn vốn định đợi gia nhân trong phủ mang cơm về, nhưng tửu lầu mới mở trông nên dẫn phu nhân và con gái ngoài.
Giang Thư Thiển nhấm nháp miếng điểm tâm nhỏ tặng, tuy bằng chiếc bánh kem mà Ngân Châu mua về hôm qua nhưng hương vị cũng tệ.
Các món tủ của tửu lầu và những món mới hôm nay đều dọn lên, cả nhà đang tò mò ngắm nghía thì Ôn Lạc Chỉ liền bước đích tiếp đãi họ.
Nhẹ nhàng xoay bàn tròn, nàng cố gắng nhanh giới thiệu vài món tủ cuối cùng : “Giang lão gia, Giang phu nhân và Giang tiểu thư cứ dùng bữa , nếu nếm thử xong mà hứng thú thì sẽ thêm.”
Gia đình Giang Triệu Xuyên cầm đũa lên, tiên nếm thử các món tủ mà nàng giới thiệu.
Món đầu tiên là “cá sư tử vàng” khiến mắt họ sáng rực, ngay cả Giang Thư Thiển vốn ham ăn uống cũng nhịn mà khen ngợi:
“Tên món ăn lạ mà sắc hương vị đầy đủ, món thật sự quá tuyệt diệu.”
Mèo Dịch Truyện
Giang phu nhân gật đầu, cùng Giang Triệu Xuyên tiếp tục nếm thử các món khác, cuối cùng cả ba đều nhất trí khen ngợi.
Đơn thuần ăn mà đó là món gì thì chút vô vị, Giang Triệu Xuyên vẫy tay gọi Ôn Lạc Chỉ để nàng giới thiệu thêm cho :
“Giang mỗ kiến thức nông cạn, những món , còn phiền Ôn lão bản giải thích đôi điều giúp chúng .”
Kỳ thực khi bước , trong lòng đáp án , phong cách của tửu lầu hợp khẩu vị của , tổ chức yến tiệc mừng thọ ở đây cũng là .
Hiện giờ món ăn trông cũng tồi, đợi chuyện xong hôm nay là thể định chuyện .
Ôn Lạc Chỉ kiên nhẫn giải thích từng món ăn cho họ, đến món cuối cùng thì cả nhà ăn no căng bụng.
“Cha, chi bằng cứ tổ chức ở Bách Vị Trai ?”
“Nương cũng thích nơi nữa.”
Giang Thư Thiển khẽ xoa xoa bụng , Ôn Lạc Chỉ rót một ly nước mơ chua đặt mặt nàng.
Giang Thư Thiển lúc mặt đỏ, nhẹ nhàng lời cảm tạ : “Con gái còn ưng ý một chiếc bánh kem mừng thọ ở tiệm bánh ngọt của Ôn lão bản, đợi đến ngày mừng thọ của cha sẽ mang cho xem cho lạ mắt.”
Giang Triệu Xuyên vốn thích lời con gái, nàng còn chuẩn cho loại bánh kem mừng thọ ăn hôm qua, các nếp nhăn mặt đều giãn vì .
“Được! Vậy thì cứ tổ chức ở Bách Vị Trai!”
Hắn là trọng thể diện, đây mỗi tổ chức ở nhà là sửa sang sân viện, thật sự phiền phức.
Nhiều như cũng cảm thấy phiền muộn, Bách Vị Trai mới mở, thứ đều .
Để bạn bè thích của đến nếm thử các món lạ “ngũ hồ tứ hải” ở đây, nghĩ chắc chắn sẽ náo nhiệt.
Ôn Lạc Chỉ thấy chuyện thành công, lòng vui như nở hoa, nàng hỏi thăm rõ ràng, trong trấn ngoại trừ Quách Lương Tài thì chỉ Giang Triệu Xuyên là giàu .
Nghe con trai hình như đang chức quan ở kinh thành, nhưng vợ con thích kinh thành nên mới chuyển đến nơi nhỏ bé như thế .
Giang Triệu Xuyên cũng xuất là Thám hoa, vì từ quan ở nhà, cũng chỉ mới đến Sơn Tuyền trấn lâu.
Chăm sóc những như chắc chắn sẽ thiếu bạc, chừng còn những mối ăn lớn tìm đến nàng nữa!
Lòng nàng vui, tặng thêm món tráng miệng mới lò hôm nay của Miệu Miệu Ốc, và cả Thái Bình Hầu Khôi chuyên dùng để đãi siêu khách quý.
Bởi vì thấy Giang Triệu Xuyên uống mấy chén tặng, nghĩ rằng lẽ là yêu , nàng còn cho pha một ấm Thái Bình Hầu Khôi chuyên dùng để đãi siêu khách quý.
Qua vòi ấm , hương nồng nàn quyến rũ lòng bay , Giang Triệu Xuyên đợi rót, liền tự động thủ.
“Tuyệt diệu!”
Uống liền mấy ngụm, mới bình tĩnh , nước trong chén tỉ mỉ ngửi ngửi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-gai-nho-doc-ac-lam-chu-bua-com-co-tom-co-ca/chuong-206-dam-phan-thanh-cong.html.]
Trong những thứ ban thưởng cũng thiếu , nhưng nhất e rằng còn bằng một phần mười loại .
“Ôn lão bản, còn ? Có thể bán cho Giang mỗ một ít ?”
Không cô nương lấy từ , nếu thể cho thì quá, cũng tặng bạn bè của một ít.
Ôn Lạc Chỉ lộ vẻ khó xử “Có thì nhưng còn nhiều, giá cả cũng rẻ.”
Nàng chỉ đổi một cân trong hệ thống, thứ thực sự đắt, nhiều hơn nữa nàng cũng tiếc điểm tích lũy.
Bởi vì còn nhiều loại ngon rẻ hơn thể thế nó.
Giang Triệu Xuyên gật đầu, đạo lý vật hiếm thì quý hiểu, nàng cũng nhiều, chắc hẳn cũng khó mà mua từ nơi khác.
“Bạc vấn đề, Ôn lão bản thể chia bao nhiêu cho Giang mỗ thì cứ chia bấy nhiêu.”
Ôn Lạc Chỉ suy nghĩ một chút, cuối cùng giơ một ngón tay lên: “Ta chỉ thể chia một lượng cho Giang lão gia, ngoài còn tặng ngài nửa lượng nữa.”
Khi nàng đổi thì đúng lúc hoạt động, hệ thống tặng nàng một lượng, tuy nửa lượng vẻ keo kiệt nhưng thứ thực sự quá đắt.
Giang Triệu Xuyên cảm thấy ít, một lượng nếu tiết kiệm thì y cũng uống lâu, bây giờ cả một lượng rưỡi!
Nghĩ thể chiếm tiện nghi của tiểu cô nương nhà , y nhấp một ngụm : "Nửa lượng đáng giá bao nhiêu bạc thì cứ tính bấy nhiêu, Ôn lão bản chớ gì chuyện tặng tặng."
Ôn Lạc Chỉ vốn nguyên tắc, lời như bát nước hắt , tặng thì chính là tặng.
Một lượng Thái Bình Hầu Khôi tính hai trăm lượng bạc, một lượng rưỡi nàng cuối cùng chỉ thu một trăm năm mươi lượng.
"Lời thì lý lẽ gì để thu , vật chẳng đáng là bao, Giang lão gia chê là ."
Giang Triệu Xuyên dám chê đồ ít? Y ôm bọc gói tinh xảo như ôm một món bảo vật quý hiếm.
"Vậy thì Giang mỗ đành mặt dày nhận lấy , chuyện tiệc thọ xin phiền Ôn lão bản bận tâm nhiều hơn."
"Bạc sẽ cho trong phủ mang về cho Ôn lão bản."
Mấy khách sáo đôi câu, Giang Triệu Xuyên liền vội vàng về mời bằng hữu đến thưởng thức y hôm nay.
Còn về những món điểm tâm ngọt, Ôn Lạc Chỉ cho đóng gói cẩn thận đưa lên xe ngựa của Giang gia.
Giang Triệu Xuyên bao trọn hai tầng hai và ba để đãi khách, khi nhận hai trăm lượng tiền đặt cọc nàng suýt nữa nhịn mà ngửa mặt lên trời hú dài.
Cả ngày hôm qua dùng hết ba tầng lầu mà cũng kiếm ba trăm lượng, chậc chậc.
Bây giờ thì , tầng một thể dùng để tiếp đãi thực khách bình thường, tầng hai và ba chỉ sử dụng một buổi trưa, bọn họ chỉ cần một bữa cơm chắc chắn thể thu về bốn trăm lượng tịnh.
Nàng tính toán , chỉ riêng việc lên các món đặc trưng thôi hề rẻ, huống chi còn yêu cầu mỗi bàn mười tám món.
Nói chừng còn hơn bốn trăm lượng!
Đứng tầng ba, nàng Ôn Tử Châu một thu ngân mà chút bận rộn, huống chi là việc bưng thức ăn, thêm rượu nước.
Xem vẫn còn thiếu , khi bận rộn xong buổi trưa, nàng tìm Ngô Tam.
Ngô Tam mở cửa thấy nàng liền đại sự ăn lớn đến , thời gian y bán ít cho nàng, túi tiền cứ gọi là phồng căng.
"Ôn lão bản hôm nay đến xem hàng ? Vừa mấy ngày nay chỗ chúng về nhiều hàng mới, để dẫn nàng xem thử?" Y nhiệt tình .
Ôn Lạc Chỉ gật đầu, theo y xem thứ mà y gọi là "hàng".
Vẫn là hiệu nha, chỉ là thực sự thêm nhiều trông khá , như những gầy trơ xương , mỗi đều tỏa một luồng tử khí.