Xuyên Thành Cô Dâu Nhỏ Đáng Yêu - Chương 428
Cập nhật lúc: 2025-09-10 22:23:50
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng với một tiếng quát lớn của Hứa Huy, Giang Đường lập tức ôm đầu thụp xuống.
Ngay giây , tiếng xé gió của viên đạn rít qua đỉnh đầu cô, “đoàng” một tiếng, sinh vật hung tợn một viên đạn kết thúc sinh mạng.
Viên đạn b.ắ.n tỉa xuyên thẳng qua đầu nó, bay vọt từ bên .
Ngay chỗ viên đạn xuyên tạo thành một lỗ to bằng miệng bát.
Não trắng b.ắ.n tung tóe khắp nơi.
Sinh vật nửa thú nửa quái gục xuống, mất hết sinh cơ.
Mặt hồ cú ngã của nó đánh cho sóng nước tung tóe. Giang Đường vội vàng lùi mấy bước, mới tránh làn nước trào ướt giày .
“Đồng chí Tiểu Giang, cô chứ?”
Hứa Huy bước đến bên cô, giọng mang theo vài phần lo lắng.
Giang Đường lắc đầu.
“ .”
Ánh mắt cô dừng ở khẩu s.ú.n.g mà Hứa Huy đang đeo.
Quả nhiên vẫn là s.ú.n.g lợi hại hơn.
Cái nỏ đeo nơi cổ tay cô, trong truyện tranh thì oai thật, nhưng đó là thời cổ đại súng. Giờ s.ú.n.g , dĩ nhiên vẫn là s.ú.n.g mạnh hơn…
Hứa Huy tưởng rằng Giang Đường dọa sợ.
Vì thế cũng cố đè nén trái tim đang đập thình thịch của , an ủi Giang Đường, bảo cô đừng sợ.
thật , Giang Đường chẳng hề sợ hãi.
Không những sợ, cô còn đang âm thầm so sánh ưu khuyết điểm giữa s.ú.n.g và nỏ…
“Giang Đường, cô chứ?”
Đặng Bình từ một gốc cây lớn bước , từ xa lên tiếng hỏi Giang Đường.
Giang Đường hồn , “Không .”
“Chúng về ăn thịt dê nướng nguyên con thôi.”
Nói xong cô nhấc chân về hướng ném con dê lúc nãy.
Bờ hồ vốn ít thú nhỏ đang uống nước, nhưng vì trận chiến đột ngột nổ , khiến đám động vật hoảng sợ bỏ chạy tứ tán.
điều đó nghĩa là chúng sẽ .
Quả nhiên, Giang Đường và nhóm cô khỏi, đám thú nhỏ tản kịp uống đủ lục tục bờ hồ tiếp tục uống nước.
Lúc trong hồ còn mối đe dọa nào nữa, nên cho dù chúng uống từ tối đến sáng, cũng sẽ chẳng còn nguy hiểm nào rình rập.
Trên đường trở về hang.
Con dê rừng đặt lên vai Hứa Huy.
Giang Đường và Đặng Bình phía .
Đặng Bình cùng Hứa Huy đồng thời hỏi Giang Đường, rốt cuộc là thứ gì?
Sao trong núi xuất hiện sinh vật kỳ quái như ?
Giang Đường lắc đầu.
“ cũng .”
Còn về vì thứ đó? Đơn giản thôi, chẳng đều rừng , mấy trăm năm, thậm chí hàng ngàn năm từng ai đặt chân ?
Trong khu rừng nguyên sinh thế , đừng là một con quái giống rắn như thằn lằn, khi cả một con gấu tiếng xuất hiện, cũng chắc là chuyện gì quá lạ lùng.
“Nhớ kỹ, nơi chúng đang , là khu rừng từng dấu chân .”
Liệu thể an rời khỏi khu rừng , còn xem họ đủ lòng kính sợ với khu rừng !
Hứa Huy thì vẫn , dù cũng từng cùng Giang Đường nhiệm vụ, tận mắt thấy hổ dữ, mãng xà với cả gấu đen trong núi sâu.
Vì thế, tâm lý nhanh chóng định trở .
Thấy hang đá gần ngay mắt, liền sải bước tới, vác dê rừng xử lý chuẩn bữa tối.
Đặng Bình chậm hơn vài bước.
Cô kéo Giang Đường khu rừng bên cạnh, thì thầm trò chuyện.
“Chúng mới chỉ đây ngày thứ hai, tính mới mấy chục cây thôi, mà gặp thứ đó.”
“Cô xem, nếu chúng tiến sâu hơn nữa bên trong, liệu cảnh vật bên trong giống nơi chúng từng sống ?”
DTV
Chính là cái nơi rừng rậm mà vạn vật đều linh tính .
Giang Đường liếc Đặng Bình, rõ cô là ẩn ý gì?
Đặng Bình…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-dau-nho-dang-yeu/chuong-428.html.]
Đôi khi cô thật sự cạy não Giang Đường xem, xem cái đầu thông minh ngớ ngẩn rốt cuộc mọc kiểu gì?
“Nếu thật sự đến chỗ vạn vật đều linh trí, phận của chúng … vạch trần ?”
Giọng Đặng Bình càng nhỏ hơn.
Dù Giang Đường ngay bên cạnh, cũng chú ý lắng mới rõ lời cô .
Xem cô thật sự sợ khác thấy chuyện .
Giang Đường hiểu lo lắng của Đặng Bình.
Dù gì thì, ngày lập quốc, cấm thành tinh mà.
Nếu chuyện hai là nhân sâm và thỏ chuyển thế lộ , e là cũng sẽ gặp một vài rắc rối nho nhỏ.
cũng , nếu thật sự khả năng đó xảy , chẳng chỉ cần nhận là ?
“Giờ cô là ?”
Giang Đường hỏi ngược .
Đặng Bình ngẩn một lát, “Dĩ nhiên là .”
“Thế là .”
Nếu giả thuyết của Đặng Bình thật sự xảy , thì đến lúc đó họ cứ c.h.ế.t cũng nhận là .
“Thôi về , đói xỉu , chẳng vận động nhiều quá nữa?”
Giang Đường xoa bụng bước nhanh về phía hang đá.
Đặng Bình theo bóng lưng cô, đầu khu rừng tối đen phía , cùng mặt hồ xa xa , cô lập tức co chân đuổi theo.
“Chờ với.”
……
Một con dê nướng nguyên con chín thành viên chia ăn.
Giang Đường công lớn, chia một cái đùi dê.
Đặng Bình cũng .
Phần còn mới chia cho bảy còn .
Thịt dê nướng nhiều gia vị, chỉ đơn giản là xát muối lên thôi, nhưng lẽ vì ai cũng đang thèm thịt nên ăn thấy ngon lạ thường.
Cả nhóm cùng chia phần, đến cả xương cũng gặm sạch trơn.
Ăn no uống đủ, mới thấy bản như sống .
Sau khi lấy sự thận trọng vốn , họ nhanh chóng xử lý đống xương dê, đào hố chôn kỹ đất.
Dọn dẹp xong xuôi, cả nhóm mới xuống bên đống lửa, bản đồ, nghiên cứu đường ngày mai và nơi đóng trại tiếp theo.
Trước mỗi xuất phát, họ đều nghiên cứu kỹ đường cho ngày hôm tối hôm , đồng thời chuẩn vài phương án khác .
Phòng khi lúc lên đường gặp tình huống bất ngờ.
Hứa Huy cầm bút, đánh dấu lên bản đồ.
Mọi bên đống lửa sang hỏi Đặng Bình, lúc chập tối, rốt cuộc thứ trong hồ đó là gì?
Ở bên hang đá, họ cũng trông thấy cái đầu thò khỏi mặt nước, nhưng vì bận rộn lo xử lý dê rừng nên kịp hỏi.
Giờ đúng lúc đến giờ nghỉ, nên mới tranh thủ dò hỏi Đặng Bình.
Đặng Bình cũng rõ.
“Một con thằn lằn thành tinh.”
Giọng Giang Đường từ bên cạnh chen .
Vài đang hỏi giật nảy .
“Thành tinh á?”
“Không thể nào?”
“Giờ là năm 82 đó, còn chuyện thành tinh thì khó tin quá.”
Mấy lính đương nhiên đều là theo chủ nghĩa vô thần kiên định, họ tin mấy chuyện như thành tinh, hóa quỷ.
Giang Đường nhướng mày, ánh mắt dừng bọn họ, “Có gì mà thể?”
“Năm 82 là năm của loài chúng ghi nhận, chứ năm mà tự nhiên vạn vật trong núi tuân theo.”
Bên ngoài dù đổi thế nào, thì trong khu rừng tách biệt , vạn vật trong tự nhiên vẫn sống theo quy luật riêng của chúng.
Sinh vật nào sống đủ lâu, thì hoặc là già chết, hoặc là thành tinh — lý lẽ đơn giản như thôi.
Chỉ là do họ sống ở bên ngoài, học nhiều kiến thức, nên khi gặp chuyện gì cũng luôn dùng khoa học để giải thích cho rõ ngọn ngành mà thôi.
Mọi đang định phản bác, thì bất chợt cảm nhận một luồng gió tanh hôi quét tới từ bên ngoài.