Xuyên Thành Cô Dâu Nhỏ Đáng Yêu - Chương 414
Cập nhật lúc: 2025-09-09 12:56:16
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba ngày .
Đặng Bình chủ động tìm đến Lục Trường Chinh, đề nghị cùng Giang Đường dẫn đường, tham gia đội ngũ tiến núi.
Phản ứng đầu tiên của Lục Trường Chinh khi xong, đương nhiên là phản đối.
Đặng Bình , cô thể giúp .
Đừng quên, cô cũng từng sống trong núi ba trăm năm.
Tuy rằng năng lực thể mạnh bằng Giang Đường, nhưng so với bình thường, khả năng cảm nhận nguy hiểm trong rừng núi của cô, chắc chắn vượt trội hơn nhiều.
Mang một như cô theo, tuyệt đối sẽ trở thành gánh nặng.
Cô hy vọng Lục Trường Chinh thể cân nhắc nghiêm túc, và báo cáo chuyện lên cấp .
Lục Trường Chinh từ chối lý do.
Nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, Đặng Bình theo thể sẽ hỗ trợ, nhưng cũng lo lắng, nếu thật sự gặp tình huống hiểm nghèo, việc Giang Đường mang theo một Đặng Bình bên , liệu thể an thoát ?
Được , trong lòng Lục Trường Chinh, vợ là giỏi nhất thiên hạ.
Còn ai nữa, dù là tinh linh thỏ cùng quê với Giang Đường, vẫn sẽ thấy đó là một gánh nặng.
Đặng Bình dỗ ngọt năn nỉ, thêm Triệu Kiến Quốc đến hỗ trợ thuyết phục, Lục Trường Chinh mới đổi ý định.
Anh đồng ý báo cáo lên cấp .
Còn chuyện cho phép Đặng Bình , thì đó là việc của cấp , quyết định .
……
Miệng Giang Đường khẽ mở, mất một lúc mới ngậm .
“Cho nên, lão Triệu nhà cô cứ mà đồng ý cho cô ?”
“Cô còn yếu hơn nhiều, núi chẳng là nạp mạng ?”
Câu của cô dễ chút nào.
Đặng Bình lườm cô vài cái đầy khó chịu.
“Đừng lớn lối sớm quá, thì đến lúc cứu cô đấy.”
Giang Đường…
Một con thỏ tinh đến cả tổ thỏ ở cũng chịu cho cô , thì giúp đỡ cái gì chứ?
Cô tỏ vẻ nghi ngờ chuyện đó.
thời gian khởi hành đến, Giang Đường cũng tiếp tục đôi co với Đặng Bình về chuyện nữa.
Cô đầu vẫy tay với Lục Trường Chinh và , bảo họ mau nhà.
Cô xong việc sẽ trở về ngay.
Lục Trường Chinh gật đầu, đến bên cửa kính ghế phụ, cúi mấy câu với lái xe.
“Phiền đồng chí .”
DTV
“Thủ trưởng cứ yên tâm, đảm bảo đưa chị dâu các đồng chí đến nơi an .”
“Cảm ơn.”
Lục Trường Chinh cảm ơn xong, yên một bên, dõi mắt chiếc xe rời xa.
Xe sắp khuất bóng ở khúc cua, mà hình vẫn nơi cổng, mãi chịu .
Trong xe, Đặng Bình trêu chọc Giang Đường:
“Chồng cô đúng là nỡ rời xa cô nha~”
Giang Đường liếc mắt ngoài, khóe mắt thấy rõ Triệu Kiến Quốc cũng đang ở ven đường, cùng hai con trai sinh đôi, lặng lẽ về phía xe.
Cô giơ tay chỉ về phía đó, hiệu cho Đặng Bình .
Đặng Bình đầu theo, thấy đàn ông nhà cùng hai đứa nhỏ bên vệ đường, ánh mắt đầy bịn rịn.
Vốn định nhân cơ hội trêu chọc Giang Đường một trận, giờ thì trong lòng cô cũng còn hứng thú gì nữa.
“Chị dâu, cần dừng xe ạ?”
Tài xế phía hỏi.
Đặng Bình im lặng.
Giang Đường đáp : “Dừng .”
“Rõ, chị dâu.”
Chiếc xe chậm rãi dừng bên đường.
“Dừng gì chứ?”
Đặng Bình vẫn tỏ vẻ vui.
Giang Đường liếc cô một cái: “ chuyện với Hồng Đào bọn họ.”
Đặng Bình: ……
Đây là chồng và con của cô mà? Vậy mà cô chẳng ý định gì cả, cái tiểu nhân sâm thối chủ động đòi chuyện với chồng và con chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-dau-nho-dang-yeu/chuong-414.html.]
Cô đang lẫn vai đấy?
Đặng Bình hừ mũi, hậm hực dùng cánh tay chặn Giang Đường , tự thò đầu ngoài cửa xe.
“Hồng Đào, Hồng Vân, các con ở nhà lời ba, xong việc sẽ về.”
Hai đứa sinh đôi nhà cô, thằng nào cũng cao ráo rắn rỏi.
Giờ đây ba cha con cạnh , cứ như cùng đúc từ một khuôn.
Chỉ khác là cha mặt rộng hơn chút, da đen hơn chút, còn từ kiểu tóc đến hình dạng đầu đều gần như giống hệt .
Hai em “” một tiếng, ngoan ngoãn dặn ngoài công tác chú ý an .
Nói xong còn quên dặn cả thím: “Thím ơi, thím cũng chú ý an nhé!”
Mấy đứa nhỏ , đúng là đứa nào cũng hiểu chuyện hơn .
Miệng thì cứng là , nhưng khi Đặng Bình con trai ngoan ngoãn, thêm đàn ông — tuy một lời, nhưng cả đều toát lên vẻ lo lắng — thì khóe mắt cô cũng đỏ hoe.
“Được , nhà , về , đừng quá thế.”
Nói cô thẳng , hiệu cho Giang Đường kéo kính xe lên.
Giang Đường sang ba cha con vẫy tay.
“ sẽ bảo vệ các cháu.”
Cô nghiêm túc hứa hẹn.
Đặng Bình trừng mắt cô, mắt đỏ ửng.
Ai cần cô bảo vệ chứ?
Giang Đường thêm gì, chỉ mỉm kéo kính xe lên.
Chiếc xe jeep dừng bắt đầu chuyển bánh.
Lần , họ sẽ đến một vùng rừng nguyên sinh ở khu vực biên giới phía Nam.
Khi chiến tranh nổ đây, nhiều máy bay rơi xuống trong khu rừng đó.
Phía quân đội nghiên cứu kiểu mẫu của những máy bay rơi ngày , quyết định cử rừng, lấy động cơ cùng hộp đen dữ liệu từ xác máy bay về.
Mục đích là để phục vụ công tác nghiên cứu và học hỏi.
Có sẽ thắc mắc — tại tự nghiên cứu, mà vất vả như thế để tìm những chiếc máy bay rơi từ mấy chục năm ?
Nói thật thì, nếu hiện tại mà thể tự nghiên cứu , thì chẳng cần nhọc công tìm kiếm thứ của khác .
Thời điểm hiện tại, kỹ thuật trong nước còn thiếu thốn, cơ hội tiếp cận với bất kỳ tư liệu công nghệ nào, thì nhất định thể bỏ lỡ.
Hơn nữa, trong khu rừng còn đồn rằng một mỏ vàng lớn.
Đối với đất nước đang trong cảnh nghèo đói trắng tay, phát hiện một mỏ vàng với trữ lượng khổng lồ, cũng đủ để khiến quốc gia thở phào nhẹ nhõm.
Ngoài , họ còn một mục tiêu khác — xác định rõ tung tích của mười hai đội từng rừng đó: còn sống hy sinh…
Chiếc xe jeep chở Giang Đường và Đặng Bình đến điểm tập kết xuất phát.
Tại sân bay quân dụng.
Các lãnh đạo phụ trách tổ chức hành động mặt tại chỗ, đang chờ họ đến.
Thấy hai bước xuống xe, lãnh đạo lập tức tiến lên bắt tay, tự giới thiệu.
Nhìn thấy hai nữ đồng chí trẻ tuổi, gương mặt hiền lành nhã nhặn, vị thượng tướng đầu bạc cũng phần ngại ngùng.
“Lần khiến hai đồng chí vất vả .”
“ lệnh nghiêm, nếu gặp nguy hiểm, nhiệm vụ hàng đầu là đảm bảo an cho hai đồng chí.”
Vị thượng tướng tóc hoa râm lên tiếng trấn an hai ngay từ đầu.
Đặng Bình gật đầu, lễ phép cảm ơn.
Giang Đường cũng mỉm nhẹ nhàng, đáp lời cảm ơn.
“Tiểu Giang, bên .”
Một giọng quen thuộc vang lên từ phía xa.
Giang Đường ngẩng đầu , thấy Trương Hướng Đông đang vẫy tay với .
Cô chút ngạc nhiên.
“Đồng chí Trương Hướng Đông? Anh cũng ở đây ?”
Thấy đàn ông là bộ quân phục rằn ri, cô sững .
Chẳng lẽ đội ngũ thật sự thiếu đến mức kéo cả Trương Hướng Đông — một tuổi khá — đội?
Bị Giang Đường xem là “tuổi già” nhưng thực tế mới chỉ 35 tuổi, Trương Hướng Đông hề chê già.
Anh mỉm bước tới.
“Tiểu Giang, hợp tác .”
Anh chủ động đưa tay bắt tay Giang Đường, sang bắt tay Đặng Bình.
“Đồng chí Đặng Bình , là Trương Hướng Đông, đội trưởng phụ trách hành động .”