Xuyên Thành Cô Dâu Nhỏ Đáng Yêu - Chương 384

Cập nhật lúc: 2025-09-08 14:50:05
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Văn Tĩnh cất tiếng.

Thành Quốc Viễn đồng ý.

“Anh cùng em.”

“Còn con thì ?”

“Đưa con luôn, một lát về liền.”

Dù rằng những chuyện vợ bọn họ đều đồng tình, nhưng nếu trở về mà đến thăm bà một chút, e là sẽ Hà Văn Tĩnh điều.

Anh để vợ khác chỉ trích.

cùng, nghĩ chắc vợ cũng chẳng gì to tát.

Hà Văn Tĩnh khẽ khàng đáp một tiếng:

“Được.”

“Cảm ơn , Quốc Viễn.”

Có một như , cô thật sự nên gì cho .

sự bao dung của chồng khiến cô vô cùng cảm động.

“Nói gì ngốc ? Chúng là vợ chồng, chuyện của em cũng là chuyện của .”

“Ừm…”

Hà Văn Tĩnh rúc đầu n.g.ự.c Thành Quốc Viễn, cọ cọ: “Em .”

“Ngủ .”

“Vâng.”

Hai vợ chồng ôm ngủ. Bên ngoài, chốc chốc vang lên từng tràng pháo nổ giòn giã.

Khiến những vốn định ngủ mất hứng chợp mắt.

Không còn buồn ngủ, hai vợ chồng cũng cố ép nữa, mà cùng vài việc khác, đợi đến lúc giao thừa.

Khi tiếng pháo đón năm mới vang rền ngoài , mí mắt của Giang Đường lười nhác khẽ động đậy.

Người đàn ông bên cạnh mới thu dọn xong, liền giúp cô đắp chăn.

“Anh đốt pháo ?”

Giang Đường nửa mở mắt, giọng chút khàn khàn.

DTV

Lục Trường Chinh khẽ “ừ” một tiếng.

“Đường Đường ngủ , lát nữa .”

“Em với .” Cô từng trải qua cảnh đốt pháo giữa đêm khuya, trong lòng thấy tò mò, xem thử.

Cô lười biếng thò tay khỏi chăn, ý bảo chồng bế cô dậy.

Lục Trường Chinh mỉm , ôm lấy vợ từ trong chăn .

“Phải mặc thêm áo khoác .”

“Ừm.”

Hai vợ chồng khoác thêm áo ngoài, mở cửa ngoài.

Lúc Hà Lệ Hoa cũng thức dậy.

Nửa đêm đốt pháo, bà sợ cháu trai đang ngủ giật nên yên tâm, dậy xem thử.

“Mẹ trông Thần Hi , con trông con trai cho.”

Giang Đường bảo Hà Lệ Hoa phòng.

Hà Lệ Hoa gật đầu, “Được, hai đứa đốt pháo xong nhớ ngủ sớm một chút.”

“Biết ạ.”

Giang Đường ngoan ngoãn đáp lời, còn quên chúc một câu mừng năm mới.

Lúc cũng bước sang năm mới mà!

Hà Lệ Hoa con dâu dỗ cho vui đến nheo cả mắt.

“Vui, vui, chỉ cần các con đều bình an hạnh phúc, ngày nào cũng thấy vui.”

Giang Đường dỗ vui vẻ xong, liền phòng xem hai con trai.

Lục Trường Chinh thì sân đốt pháo.

Anh xếp pháo cẩn thận, châm dây ngòi nhanh chóng phòng con trai, cùng vợ bên cửa sổ, ôm sân nơi pháo nổ đì đùng vang dội.

Hai em Lục Thừa Bình và Lục Thừa An cũng đánh thức, dụi dụi mắt ngơ ngác quanh phòng, tự nhiên cả ba ở đây?

“Mẹ ơi?” – Lục Thừa An cất tiếng gọi.

Giang Đường , thấy con trai tỉnh mà quấy, chỉ tròn mắt nghi hoặc hai , liền mỉm .

“Bà nội sợ các con pháo giật nên xem thử.”

Nói xong, cô còn hỏi Lục Thừa An sợ ?

“Sợ pháo hả ? Bọn con sợ !” – trai Lục Thừa Bình đáp.

Lục Thừa An cũng gật đầu theo lời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-co-dau-nho-dang-yeu/chuong-384.html.]

“Mẹ với ba về ngủ .”

Người con gái là áo bông nhỏ tri kỷ, nhưng hai em nhà họ Lục cũng hiểu chuyện.

Có lẽ vì tính cách, nhiều lúc hai còn trầm tĩnh, nhẹ nhàng và tinh tế hơn cả chị gái.

Giang Đường cúi xuống, thơm nhẹ lên trán mỗi đứa một cái, tươi kéo tay Lục Trường Chinh về phòng ngủ.

Qua mười hai giờ đêm, pháo đốt xong một lượt, cả thị trấn yên ắng trở .

Những pháo ồn ngủ , rốt cuộc cũng thể yên giấc, chìm mộng .

Ngày đầu tiên của năm mới, Giang Đường ngủ nướng.

Cô dậy từ sớm, cùng Lục Trường Chinh ngoài, đến xem hoạt động năm mới do thị trấn tổ chức.

Chuyện là mấy hôm Phan Hữu Đức với họ.

Nói rằng thị trấn chuẩn vài hoạt động năm mới, bảo Lục Trường Chinh với Giang Đường nếu rảnh thì qua chơi một chút.

Thấy trò nào thích thì thể tham gia.

Lục Trường Chinh thì mấy hứng thú với mấy trò , nhưng vì Giang Đường từng thấy nên đưa cô xem thử.

Trên sân trụ sở ủy ban thị trấn, đông tụ tập — nơi đây đang diễn một cuộc thi đánh cù.

Dù tiết trời lạnh, nhưng khí náo nhiệt từ đám đông chen chúc khiến gian trở nên vô cùng sôi động, nhiệt huyết như xua tan giá lạnh.

Giang Đường vì thấp bé nên thấy tình hình bên trong.

Lục Trường Chinh liền nắm tay cô, dắt cô len đám đông.

Mọi cũng tự động nhường đường, để đưa vợ đến vị trí phía .

“Trường Chinh, Đường Đường cũng tới . Bọn trẻ ?” — Phan Hữu Đức cũng đang bên quan sát.

Thấy vợ chồng Lục Trường Chinh đến, ông chào hỏi, đồng thời thắc mắc thấy ba đứa nhỏ.

“Bọn nhỏ ở nhà với cháu, là lát nữa sẽ .”

Lúc hai vợ chồng ngoài, Hà Lệ Hoa lát nữa sẽ đến nhà chúc Tết, bà ở nhà đợi.

Ba đứa nhỏ liền cũng ở nhà, chờ xem ai đến thăm.

nhà họ cách ủy ban thị trấn cũng chẳng xa, tụi nhỏ đến lúc nào cũng .

Lục Trường Chinh bèn dẫn vợ .

Phan Hữu Đức gật gù, sang hỏi Lục Trường Chinh tham gia thi đấu .

Lục Trường Chinh bật lắc đầu từ chối.

Anh hứng chen chỗ náo nhiệt .

Phan Hữu Đức suy nghĩ một chút, sang hỏi Giang Đường:

“Vậy Đường Đường thử ?”

Giang Đường sang phía Lục Trường Chinh.

Lục Trường Chinh mỉm đáp :

“Nếu Đường Đường sân, chắc mấy khỏi thi luôn.”

Phan Hữu Đức , mắt sáng lên — câu ý cô là cao thủ đây mà?

Nói gì thì , tuy Giang Đường cũng là trong thị trấn, nhưng hồi sự hiện diện của cô thật sự mờ nhạt.

Ngay cả khi Hà Lệ Hoa đưa cô về nuôi dưỡng, trong mắt Phan Hữu Đức, cô cũng chỉ là một cô gái nhỏ đáng thương thôi.

Mà giờ Trường Chinh thế, chẳng lẽ cô gái nhỏ còn bản lĩnh gì ghê gớm ?

Hứng thú nổi lên, ông lập tức sai tìm một con cù, quyết định để Giang Đường thử sức.

Giang Đường tất nhiên phản đối.

Chỉ là khi tay, cô rõ xem phần thưởng là gì .

“Giải nhất thưởng gì ? Thưởng gì ạ?”

“Hai cân thịt heo!” — Phan Hữu Đức đáp ngay.

Giang Đường “ừm” một tiếng, gật đầu.

Hai cân thịt heo cũng chứ, ăn một bữa ngon .

tít mắt, đón lấy con cù từ tay Phan Hữu Đức:

“Lục Trường Chinh, em kiếm thịt heo về cho ăn đây.”

“Vất vả cho Đường Đường .” — Lục Trường Chinh mỉm hưởng ứng.

Câu chuyện của hai vợ chồng lọt tai Phan Hữu Đức, chẳng khác gì lời tuyên bố chiến thắng sớm.

Chưa đánh chắc thắng thế ?

Ông nhịn , càng thêm tò mò xem thử trình độ của Giang Đường đến .

Những đang tham gia thi đấu sân đều là thanh niên trai tráng, sức vóc, kỹ năng rèn luyện từ nhỏ.

Muốn đánh cù giỏi, lực tay và kỹ thuật đều thể thiếu — mới tạo một trận đấu thật hấp dẫn.

Giang Đường bước xuống sân, lập tức trở thành tiêu điểm của cả hội trường.

còn , định buông vài lời trêu chọc.

Chỉ tiếc rằng, ánh mắt lạnh lùng của Lục Trường Chinh đang bên cạnh liếc qua một cái, mấy lời định đành nuốt ngược trở .

Loading...