XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 809
Cập nhật lúc: 2024-09-29 01:52:00
Lượt xem: 10
Trận pháp sư lại lần nữa dựng lên kết giới, các phong ở Thương Hoàn cùng làm nhiệm vụ dưới sự chỉ huy của Lư Thu Đồng, những người của Thần Cơ sau một tiếng ra lệnh của Yến Hoài Phong, hung hãn vọt vào Thâm Uyên, cả người tắm đầy máu.
Nhát kiếm thứ bảy, tất cả mọi người nghe thấy rõ ràng âm thanh có thứ gì đó vỡ ra.
Cho dù mọi người đều đang hăng hái trong chiến đấu cũng cố gắng tranh thủ xoay người, nhìn về phía thang trời, muốn tìm kiếm gì đó.
Nhát kiếm thứ tám cũng c.h.é.m xuống cùng một chỗ.
Nhát kiếm cuối cùng, ánh trăng trong suốt bay ra từ kiếm của Kỳ Niệm Nhất, trực tiếp va chạm với thang trời.
Cố Diệp Phi
Lần này, không chỉ còn là tiếng nứt vỡ.
Tất cả mọi người nhìn thấy thang trời đang nâng vô số sinh vật Thâm Uyên, sau nhát kiếm của Trảm Nguyệt, phát ra âm thanh vỡ vụn rung chuyển cả bầu trời.
Thang trời không bị gãy ở giữa, mà là vỡ nát từ bên trong.
Vầng trăng kia không ngừng lại, mà là quay nhanh lên trên, xuyên qua bầu trời tăm tối, xé rách mây mù, đứng cạnh mặt trời trên không trung.
Mặt trăng mặt trời cùng tỏa sáng.
Trên thang trời ầm ầm vỡ nát, tan thành bột phấn bên trên Thâm Uyên.
Một trận gió đúng lúc kéo tới.
Hoàn toàn thổi tan bột phấn đen nhánh.
Bên trong hải vực xa xôi, một nơi tách biệt trên đảo nhỏ.
Mọi người ở Vô Vọng Hải giống như ngày thường, đếm những ngày tháng sống sót còn lại của chính mình.
Chỉ là hôm nay, dường như cứ khiến người ta cảm thấy có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra.
Mãi đến khi ban ngày đột nhiên u ám, sau đó không lâu lại thay đổi, những người trong Vô Vọng Hải mới nhận thức được có chuyện không ổn.
Trái tim Vân Nương đập loạn, phía sau nàng ta là người của thành Tĩnh An, trong lòng cũng có cảm giác giống như nàng ta, ngẩng đầu nhìn lên.
Trên bầu trời chợt xuất hiện màu máu, một vầng trăng m.á.u hiện lên.
Ngay lúc mọi người hoảng sợ, thì ở trăng m.á.u đột nhiên xuất hiện một vết rách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-809.html.]
Sau đó trong mắt những người ở Vô Vọng Hải, từ từ nứt ra, cho đến cuối cùng, thì hoàn toàn tan vỡ.
Ngay lúc đó, tất cả mọi người trong Vô Vọng Hải cảm nhận được, sự trói buộc nào đó trên người mình dường như đã bị cắt đứt.
Từ cơ thể đến linh hồn đều trở nên nhẹ nhàng.
Vân Nương ngẩn ngơ nhìn bầu trời quang đãng, thật lâu cũng không thể nói nên lời.
Nàng ta nhớ tới rất lâu về trước, có một nữ hài trẻ tuổi kiên định nói với nàng ta - hãy sống sót, hãy kiên trì thêm một chút.
Chắc chắn sẽ có một ngày, ta c.h.é.m được vầng trăng m.á.u đó.
Mãi đến khi nghe thấy tiếng hoan hô ầm ĩ và tiếng khóc thút thít phía sau, Vân Nương mới ý thức được bản thân cũng đã rơi lệ.
“Nàng ấy làm được rồi.” Nàng khóc lóc nói, “Nàng ấy thật sự làm được rồi.”
Hai bên Thâm Uyên, cũng là im lặng thật lâu.
Mãi đến khi tiếng khóc đầu tiên xuất hiện, mọi người mới không kìm nén được cảm xúc của mình.
Sau đó, âm thanh nức nở bị tiếng la hét thay thế.
Mọi người ôm lấy nhau, khóc lóc mỉm cười, không có bất cứ từ ngữ nào có thể diễn tả được tâm trạng của bọn họ lúc này.
Cả cơ thể Kỳ Niệm Nhất như bị rút cạn, nàng không còn chút sức lực nào, khi rơi xuống mặt đất, được một đám bạn tốt chạy tới ôm lấy.
Giọng nói và nước mắt của Tiêu Dao Du và Mộ Vãn kéo Kỳ Niệm Nhất trong cơ mê man quay lại.
Kỳ Niệm Nhất chống kiếm, đứng vững lại lần nữa, thở dốc nói: “Còn chưa kết thúc đâu.”
Nàng nhìn chằm chằm vào vết nứt ở Thâm Uyên: “Còn chưa đâu.”
Nàng trở tay nắm chặt Phi Bạch, trong ánh mắt của mọi người, gằn từng chữ:
“Ta muốn xuống Thâm Uyên.”
Sau khi thần kiếm hiện thế, đã có nhiều lời đồn đãi rằng chủ nhân của thần kiếm gánh vác sứ mệnh chặt đứt thang trời.
Hiện giờ quả thực Kỳ Niệm Nhất đã cầm kiếm trong tay, chặt đứt thang trời rồi.
Mọi người vừa khóc vừa cười, thậm chí còn không tin nổi vào mắt mình, không có cảm giác chân thật.