XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 795
Cập nhật lúc: 2024-09-29 01:48:10
Lượt xem: 8
Bọn họ đều cho rằng lần này Kỳ Niệm Nhất đưa Cơ Sướng về Yêu Vực, không ngờ Cơ Sướng lại theo trở về.
Tuy rằng trên Vẫn Tinh Phong có không ít gấu trúc, nhưng chỉ có Cơ Sướng là dễ bắt nạt nhất.
Ngay khi nó trở về, nó đã nhận được sự chăm sóc nồng nhiệt từ mọi người trên đỉnh Vẫn Tinh Phong - mỗi người đều nhào nặn nó để bày tỏ sự chào đón đối với việc gấu trúc con gia nhập vào đại gia đình bọn họ.
Hơn nửa ngày, khi Cơ Sướng thoát khỏi móng vuốt của bọn họ, Kỳ Niệm Nhất đã không còn ở đây.
Cơ Sướng nhìn dáng vẻ của mình, nó luôn cảm thấy sớm muộn gì cũng có một ngày nó cũng sẽ bị hói lông.
Kỳ Niệm Nhất để Cơ Sướng lại cho Cung Lăng Châu, sau đó lập tức lên đỉnh núi Vẫn Tinh Phong.
Nơi đó là nơi ở của Ôn Hoài Du.
Ôn Hoài Du sống trong sân tam tiến, hai bên trái phải của phòng chính lần lượt là phòng thuốc và phòng khám.
Việc khám bệnh đều tùy thuộc vào tâm trạng của hắn, có lúc chỉ vì một con mèo bị thương hắn sẽ tận tình xuống núi thăm khám, có lúc cho dù đối phương vung tiền như rác cũng tuyệt đối không xuống núi, không chỉ như thế, việc mang người ngoài về Vẫn Tinh Phong trị bệnh lại càng ít hơn nữa, phần lớn người đến chỗ hắn chữa bệnh hơn phân nửa là nhân sĩ nội bộ Thương Hoàn, có nơi ở riêng trong Thương Hoàn.
Cố Diệp Phi
Bởi vậy tuy rằng gian phòng bệnh này xây dựng nhiều năm, nhưng bình thường đều không có người ở.
Nhưng hôm nay có Lục Thanh Hà vào ở.
Trong khoảng thời gian này, Ôn Hoài Du đã xử lý xong nội đan hung thú và Vô Cấu Hoa, chỉ đợi nối linh mạch cho Lục Thanh Hà.
Ôn Hoài Du thấp giọng nói: “Đây là lần đầu tiên ta chữa trị loại bệnh phiền toái như vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-795.html.]
Lục Thanh Hà nằm trên giường bệnh, nghe vậy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng: “Ôn đại phu, lần đầu tiên ngài chữa loại bệnh này sẽ không lạ tay chứ, có muốn luyện tập trước một chút không.”
Ôn Hoài Du liếc hắn một cái: “Thành thật một chút đi.”
Lục Thanh Hà đã phá vỡ rất nhiều quy củ của Vẫn Tinh Phong.
Lần đầu tiên có người ngoài sống ở Vẫn Tinh Phong mấy năm, cùng bọn họ ăn cơm tất niên, cùng bọn họ sinh hoạt.
Tuy gặp nhau chẳng qua là vì thương thế không ai mong muốn, nhưng dù sao bọn họ đã ở bên nhau khoảng thời gian lâu như vậy, dù không ai nói thì bọn họ cũng đã coi Lục Thanh Hà như một nửa người thân gia đình của mình.
Ngày Ôn Hoài Du chuẩn bị nối lại linh mạch cho Lục Thanh Hà, không chỉ có người của Vẫn Tinh Phong, mà những người ở Thương Hoàn biết tình huống của Lục Thanh Hà đều đến thăm. Lục Thanh Hà đối mặt với bọn họ có chút không được tự nhiên, sau đó Ôn Hoài Du nhìn không nổi nữa, nên đuổi hết những người đến thăm bệnh đi.
Kỳ Niệm Nhất trở về muộn, vừa khéo là hôm trước khi nối lại linh mạch.
Nghe Ôn Hoài Du nói nối linh mạch cực kỳ phiền toái, hắn và Lục Thanh Hà đều cần nghỉ ngơi dưỡng sức, vậy là Kỳ Niệm Nhất không quấy rầy thêm nữa mà đặt linh dược mang về từ Yêu Vực vào dược phòng của Ôn Hoài Du, xoay người quay về sân của mình.
Người bên ngoài đều cho rằng đây chỉ là một lần về nhà bình thường sau khi ra ngoài, nhưng lại không ngờ sau khi Kỳ Niệm Nhất trở về thì trực tiếp nhốt mình trong sân, ai cũng không cho vào.
Nàng cũng không ra ngoài lần nào.
Trong sân của nàng không có linh lực d.a.o động, người bên ngoài có thể cảm giác được không phải nàng đang bế quan tu luyện, nhưng sân được trận pháp chắn lại, ai cũng không thể vào.
Điều này khiến cho những người khác ở Vẫn Tinh Phong lo lắng không thôi.
Bây giờ Yến Hoài Phong đang ở Thần Cơ, Ôn Hoài Du còn chưa nối lại xong linh mạch cho Lục Thanh Hà, chỉ có Mặc Vô Thư và Cung Lăng Châu là ngày ngày tới trước cửa sân của nàng để xem thử, sau đó công cốc trở về.
Ngay cả con mèo cam chơi ăn vạ ở Vẫn Tinh Phong không chịu đi kia cũng thường xuyên meo hai tiếng bên ngoài sân của nàng.