XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 624
Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:52:09
Lượt xem: 15
Hình ảnh ngày ấy lại hiện lên ngay trước mắt của Sở Tư Niên, hắn chậm rãi nói: “Dường như bọn họ còn đưa theo một người khác cùng nhau chạy trốn, nhưng khi chúng ta gặp nhau, đúng lúc thấy bọn họ bị truy đuổi, một người khác bọn họ đưa theo bị Thương Thuật Cốc bắt trở về.
Khi sư tôn muốn ra tay tàn sát ở Thương Thuật Cốc để cứu bọn họ, vì mặt mũi của sư tôn, Thương Thuật Cốc cũng không tiếp tục truy cứu, nhưng mà lại để cho hai người họ cùng lập tâm ma thề, kêu bọn họ lấy đạo tâm ra thề, không được nói bí mật này ra ngoài.”
Vậy thì có thể đối chứng rồi.
Mộ Vãn để lại hai dấu phong ấn ở trên dưới truyền âm phù, dấu thứ nhất đã được nàng giải ra, bên trong là một lá thư.
Sau dấu phong ấn thứ hai mới là cái bí mật mà Mộ Vãn và Vân Giác muốn giấu giếm, trừ phi Mộ Vãn chết, nếu không thì phong ấn sẽ không bị giải trừ.
Mộ Vãn rất xem trọng đạo tâm thuần túy của chính mình, nếu như lấy đạo tâm ra thề, thì cho dù là sinh mệnh gặp phải nguy hiểm, nàng cũng sẽ nhất định không vi phạm.
Cố Diệp Phi
Nhưng nàng vẫn có chút lo lắng, cho nên mới để lại như vậy một lá, giữa con át chủ bài này ở chỗ của chính mình.
“Nếu là như như thế, cái Thương Thuật Cốc thật sự muốn, là người chạy ra ngoài cùng với hai người họ, cho nên sau khi bắt người kia lại, ngại với uy thế của Kiếm Tôn, cũng không ra tay g.i.ế.c c.h.ế.t hai người họ.”
Sau khi ba người nói rõ ràng chuyện này, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến Thương Thuật Cốc.
Trong lòng Tiêu Dao Du có chút bồn chồn: “Ba chúng ta thật sự phải đi vào Thương Thuật Cốc sao? Có cần lập kế hoạch cho tiết hay không?”
Kỳ Niệm Nhất nhẹ giọng nói: “Ta có kế hoạch, không cần phải quá lo lắng.”
Nàng an ủi nói: “Khi Mộ Vãn khuyên ta đừng gây xung đột trực diện với Thương Thuật Cốc, vẫn chưa biết ta đã Kiến Long Môn, nhưng bây giờ tại sao... Ai mà không phải đại năng đương thời chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-624.html.]
Nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy tin tưởng của nàng, Tiêu Dao Du cuối cùng cũng yên tâm.
Cho dù là bình thường có như thế nào, nhưng khi xảy ra chuyện lớn thì trước nay Kỳ Niệm Nhất chưa từng nề hà.
Vì thế nàng ta cũng yên lòng, đi theo Kỳ Niệm Nhất chạy như bay đến trước Thương Thuật Cốc.
...
Trong Thương Thuật Cốc, đúng là cảnh tượng một phái hài hòa.
“Đại sư huynh, mấy ngày trước người của núi Thiên Trạch gửi thiệp chào hỏi, nói hôm nay sẽ đến hỏi khám, vốn nên là người bệnh của cốc chủ, nhưng trước mắt không biết cốc chủ đang ở đâu.” Tiểu dược đồng nhanh như chớp chạy tới, nói với Phó Sùng Sơn, “Vẫn mong đại sư huynh tạm thời thay mặt xem bệnh.”
Phó Sùng Sơn đứng lên từ trong dược điền, nhíu mày: “Lại không tìm thấy cốc chủ?”
Tiểu dược đồng lúng túng nói: “Còn không phải sao, trước đó cốc chủ vốn không phải đang ở Vấn Tâm Các xem bệnh, mà là bế quan tu luyện ở sau núi, mấy ngày nay không biết tại sao, tìm khắp nơi trong cốc cũng không thấy người, hỏi ai cũng nói cốc chủ có việc rời cốc, nhưng chưa đến nửa ngày đã về rồi, hành tung thật sự có chút kỳ lạ.”
Phó Sùng Sơn rửa tay, thay y phục thô dùng để chăm sóc thảo dược ra, mặc pháp bào y tu của Thương Thuật Cốc vào, đang định đi tới Vấn Tâm Các thăm khám cho người của núi Thiên Trạch tiểu dược đồng nói đến.
Đúng lúc này, lại thấy một tiểu dược đồng khác vội vàng chạy tới, mặc y phục thô nói: “Phó sư huynh, Thi Quần sư huynh nói khách quý như người của núi Thiên Trạch, vẫn nên cốc chủ tương lai đi huynh ấy thăm khám, không nhọc Phó sư huynh ngài phải đi.”
Giọng điệu của tiểu dược đồng đến sau này cực kỳ kiêu ngạo, giống như không quá xem trọng dáng vẻ của Phó Sùng Sơn.
Nói xong, dược đồng lập tức rời đi, để lại Phó Sùng Sơn và dược đồng ban đầu.
Bị cư xử lạnh nhạt như thế, Phó Sùng Sơn cũng không tỏ vẻ gì khác, chỉ là yên lặng lần nữa thay y phục thô, sau đó ra làm cỏ diệt trùng ngoài ruộng thảo dược.