XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 603
Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:46:25
Lượt xem: 2
Nghe hắn nói xong, Phi Ưng cũng trở nên im lặng.
Thật lâu sau, Phi Ưng trầm trọng nói: “Vậy… mặc kệ không quan tâm sao?”
Cơ Sướng nhìn Kỳ Niệm Nhất: “Ta sẽ trở về, nhưng không phải bây giờ.”
“Giao dịch giữa hai ta, ngươi sẽ nói lời giữ lời chứ?”
Kỳ Niệm Nhất khẽ gật: “Ta đã hứa hẹn sẽ không nuốt lời.”
Nàng nói sẽ giúp Cơ Sướng lấy lại vị trí Yêu Hoàng, thì chắc chắn sẽ làm được.
Kỳ Niệm Nhất chừa chút thời gian cho hai bọn họ ôn chuyện, nàng thì đi tìm Yến Hoài Phong nói chuyện, hỏi: “Nhị sư huynh, vì sao huynh bảo ta năm sau mới tới Thần Cơ báo cáo vậy?”
Hiện giờ trời đã vào đông, chỉ còn chưa đầy nửa tháng nữa là hết năm.
Yến Hoài Phong nhìn nàng bằng một ánh mắt vi diệu: “Ta biết ngay muội quên rồi mà.”
Kỳ Niệm Nhất: “Quên cái gì?”
Yến Hoài Phong chậm rì rì nói: “Dựa theo lễ chế của Thương Hoàn, khi thân truyền đệ tử thăng cấp tới Nguyên Anh cảnh sẽ làm Kết Anh đại điển, coi như là lễ xuất sư. Khi muội Kết Anh thì đang ở Nam Hoa luận đạo, kết thúc không lâu lại tới Nam Cảnh. Ta và Đại sư huynh đã chuẩn bị đồ đạc cho Kết Anh đại điển luôn rồi, cuối cùng lại không dùng tới.”
“Bây giờ thì hay rồi, muội đã Kiến Long Môn, Kết Anh lễ và Hóa Thần lễ có thể làm chung một lần luôn.” Yến Hoài Phong chậc một tiếng, “Muội đúng là khiến bọn ta bớt việc hơn nhiều.”
Kỳ Niệm Nhất bừng tỉnh nhận ra, bất giác nàng đã ở Nam Cảnh thời gian dài như vậy.
Vượt qua núi hiểm, một con thuyền nhỏ, trải qua bao gió táp mưa sa.
Người thiếu niên đi xa, khi đông lạnh tới, trở về quê cũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-603.html.]
Rời nhà bôn ba gần một năm.
Nàng có thể về Thương Hoàn rồi.
Tuy nói như vậy, nhưng bao nhiêu huyết mạch giả kia của Nam Cảnh đều do nàng đưa ra ngoài, nàng phải đưa người quay lại an toàn xong mới có thể yên tâm về Thương Hoàn.
Chào tạm biệt Yến Hoài Phong và Cung Lăng Châu, hẹn nhau sau khi bận xong chuyện của mình thì gặp ở Thương Hoàn xong, Kỳ Niệm Nhất lại đưa các huyết mạch giả của Nam Cảnh mênh m.ô.n.g cuồn cuộn về Nam Cảnh.
Gần vạn người bay lên trời, còn có không ít bởi vì từng cùng nhau kề vai chiến đấu rồi kết giao tình nghĩa đứng nhìn nhau từ xa, hô to: “Kết giới ở Nam Cảnh bọn ta đã bị huỷ bỏ, lúc nào tới Nam Cảnh chơi.”
Cố Diệp Phi
Kỳ Niệm Nhất phải nói là quá tận chức tận trách với vị trí Thần Tử này.
Nàng quay lại Nam Cảnh, sau khi sắp xếp xong cho những người cùng xuất cảnh với nàng, dùng thời gian hai ngày để tổng kết ra những tác dụng của huyết mạch giả Nam Cảnh trên chiến trường Thâm Uyên, sau đó xây dựng phương án cho kế hoạch huấn luyện quân đội phù hợp với các huyết mạch giả ở Nam Cảnh. Sau đó còn giải thích rõ ràng những sắp xếp sau khi nàng đi cho Thượng Quan Hi.
Kỳ Niệm Nhất nói: “Nam Cảnh đã đóng cửa quá lâu, bây giờ bỗng nhiên mở cửa chắc chắn sẽ phải đối mặt với rất nhiều vấn đề.”
“Năm sau, ta sẽ tìm người của các tông môn trên đại lục tới bàn bạc với Nam Cảnh, trong khoảng thời gian này, cần phải để mọi người trong Nam Cảnh nhanh chóng thích ứng với sự khác nhau ở trong và ngoài Nam Cảnh, nếu không sau này ra ngoài chỉ sợ sẽ bị thiệt không ít.”
“Còn có, chuyện huấn luyện đội quân huyết mạch giả cùng với thành lập tổ chức xử lý ngoại vụ cũng không được chậm trễ. Huấn luyện quân đội ta giao cho Tinh Thiên Nam, còn xử lý ngoại vụ, ta nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có ngươi là thích hợp nhất.”
Nàng nói hết chuyện này tới chuyện khác, nói đến một nửa, lại đột nhiên phát hiện Thượng Quan Hi nhìn nàng bằng một ánh mắt vô cùng phức tạp.
Kỳ Niệm Nhất: “Sao vậy?”
Nàng hơi không hiểu ra sao: “Nhìn ta như vậy làm gì.”
Thượng Quan Hi im lặng một lát, sau đó nhoẻn miệng cười: “Chỉ là không nghĩ tới ngươi lại thật sự để bụng tới mọi chuyện trong Nam Cảnh như vậy.”
Kỳ Niệm Nhất tạm ngưng một lát: “Ban đầu, ta đúng là định lừa xong hai bên thì bỏ gánh không làm, sau đó bỏ trốn mất dạng.”