XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 569
Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:36:18
Lượt xem: 17
“Cho dù ý thức không tỉnh táo, chỉ cần cơ thể của ta vẫn còn ở nơi đó, thì vẫn đủ để trấn áp mấy thứ đó.”
Kỳ Niệm Nhất như suy tư gì đó nói: “Nếu đã như vậy, các ngươi không cảm thấy, cứ luôn tiếp tục phong tỏa Nam Cảnh như vậy, thật sự quá mức lãng phí sao?”
Ba đôi mắt đồng thời nhìn về phía nàng.
“Hiến tế một người không thể thật sự giải quyết được vấn đề, nhưng Nam Cảnh lại có hơn ngàn vạn người mang huyết mạch, như vậy thì một đám kì binh trời giáng ở trên chiến trường Thâm Uyên, nhất định có thể phát huy được tác dụng không tưởng.”
Ánh mắt Diệp Hi Vi đánh giá nhìn nàng: “Ngươi thật sự dám nghĩ.”
Nàng ta trầm giọng nói: “Nam Cảnh phong tỏa lâu như vậy, bọn họ không hề biết bên ngoài Nam Cảnh, trên đại lục bọn họ sinh sống còn có thứ đáng sợ như vậy, chợt đưa bọn họ lên chiến trường Thâm Uyên , ngươi có biết sẽ xảy ra chuyện gì không?”
Kỳ Niệm Nhất đúng mực nói: “Nam Cảnh nhiều người mang huyết mạch như vậy, tất cả đều là người tu hành, cũng không thể vĩnh viễn vô tri mà sống dưới sự bảo bộ của ngài nhỉ? Một ngày nào đó bọn họ cũng phải ra ngoài che chở, đi nhìn rõ thế giới chân thật này.”
“Hơn nữa, người tu hành ở Nam Cảnh cho dù là đấu pháp, hay là đối phó với sinh vật Thâm Uyên, đúng là không có kinh nghiệm.” Kỳ Niệm Nhất lộ ra một nụ cười giảo hoạt, “Nhưng không phải chỉ là thiếu kinh nghiệm thôi sao, luyện là được.”
“Không có ai không thể luyện được.”
Cố Diệp Phi
Nàng rũ mắt, thổi trà, không chút để ý nói: “Chỉ cần luyện không chết, thì luyện cho tới chết.”
Nhóm người tu hành ở Nam Cảnh đáng thương căn bản không thể ngờ được, bọn họ sẽ bởi vì những lời này của Kỳ Niệm Nhất, mà nghênh đón những ngày tháng đáng sợ như thế nào.
Diệp Hi Vi chợt khựng lại.
Nàng ta đã lâu không nắm quyền, trước đây ba vị Phó Tôn đã thương lượng với Kỳ Niệm Nhất, để nàng kế nhiệm Thần Tử, sẽ không nhúng tay vào bất cứ quyết định gì của nàng, hoàn toàn uỷ quyền cho nàng, một khi đã như vậy, Thiên Tôn này cũng sẽ không can thiệp quá nhiều.
Nhưng nàng ta vẫn đưa mắt nhìn Mặc Vô Thư.
Ánh mắt kia có nghĩa là – nhìn đồ đệ ngoan ngươi dạy kìa.
Mặc Vô Thư cảm thấy vô cùng oan uổng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-569.html.]
Mười tám năm qua, hắn thật sự chỉ từng dạy nàng một ngày.
Đệ tử của hắn là một kẻ tàn nhẫn, thì liên quan gì đến hắn.
Đột nhiên, Kỳ Niệm Nhất ngước mắt, hỏi: “Sư tôn, lúc trước ngươi nói muốn ngăn cản một người bước lên thang trời cửu tiêu, nhưng rồi lại không biết người đó là ai, ngươi đã tìm được chưa?”
Ánh mắt Mặc Vô Thư thoáng trầm xuống, chậm chạp nói: “Vẫn chưa.”
Ban đầu hắn chỉ cảm thấy nghi ngờ, cứ cảm thấy ý thức trốn ra từ Thâm Uyên kia có lẽ là người mà hắn quen thuộc.
Khi đó người đầu tiên hắn nghĩ đến chính là sư tôn Vô Nhai, nhưng lại vẫn không thể xác định.
Khi thấy nàng cầm Thương Lãng Kiếm trên thang trời cửu tiêu, hắn cho rằng nàng chính là ý thức trốn đi từ Thâm Uyên mà mình muốn tìm.
Bởi vì ý thức không có thân thể làm vật dẫn, không thể đơn độc tồn tại khoảng thời gian quá dài.
Cho nên ý thức kia nhất định sẽ lựa chọn một người thích hợp để bám vào trong cơ thể của đối phương.
Sau đó hắn đi theo, cả đường nghi ngờ, đến cuối cùng mới ý thức được mình đã nghĩ sai.
Kỳ Niệm Nhất gật đầu: “Ngài thật sự nghi ngờ, ý thức kia là Vô Nhai kiếm tôn?”
Mặc Vô Thư: “Ta cũng không thể hoàn toàn xác nhận, chỉ có thể nói đây là một loại cảm giác.”
Vậy là đủ rồi.
Tu sĩ cảnh giới Đại Thừa hiểu được mệnh lý Thiên Đạo, từ trước đến nay đều là vô cùng nhạy bén.
Nàng yên lặng nhớ kỹ chuyện này.
Ở Nam Cảnh, Thiên Nhãn của nàng bị hạn chế nhiều hơn bên ngoài.
Có lẽ bởi vì đôi mắt của nàng và huyết mạch của Bạch Trạch xuất phát từ cùng nguồn gốc, nếu đối phương cũng là người mang huyết mạch cao giai, thì hai mắt của nàng rất có khả năng sẽ bị che giấu.