XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 493
Cập nhật lúc: 2024-09-27 14:07:08
Lượt xem: 14
Rõ ràng người trèo lên không phải bọn họ, nhưng bọn hắn cũng hy vọng có người có thể làm được chuyện không thể tưởng tượng như vậy.
Giống như nhân loại luôn chờ mong kỳ tích, chờ mong vượt qua cực hạn.
Cho dù người làm được có phải mình hay không.
“Bốn mươi tám, bốn mươi chín.”
Thanh âm của Thượng Quan Hi run rẩy: “Năm… năm mươi.”
“Tầng năm mươi!”
Ba vị phó tôn hai mặt nhìn nhau, đều có chút khó có thể tin.
Thật sự có người phá vỡ kỷ lục của hắn?
Dưới thang trời, mọi người vì mấy người không biết đến tột cùng là ai mà hoan hô lên.
“Bọn họ xông lên tầng năm mươi!!”
“Còn xông lên trên không?”
Lăng Hàm nằm thành hình chữ đại trên mặt đất của tầng thứ năm mươi, mệt đến không thể nhúc nhích, hít vào ít hơn thở ra.
Tống Chi Hàng cũng không khá hơn chút nào.
Thể lực của Nhiễm Chước còn mạnh hơn sao với hai người bọn họ, hiện tại tình huống tốt một chút.
Diêu Quang ngồi ở một bên điều tức, trên trán đều là mồ hôi li ti, n.g.ự.c phập phồng rất lớn nhìn có vẻ cũng không thoải mái.
Kỳ Niệm Nhất túm lấy cổ áo của Nhiễm Chước và Tống Chi Hàng, nhét của mỗi người một viên đan dược, nói: “Không đi, trước tiên tu luyện ở một tầng này đi.”
Liên tục chiến đấu mười trận, tất cả đối thủ đều là Nguyên Anh Cảnh hậu kỳ, người có tinh thần mạnh mẽ cũng không nhịn được cảm thấy mỏi mệt.
Nàng sắp xếp ổn thỏa cho hai người đang mệt mỏi xong, bản thân mới tìm một chỗ để ngồi xuống.
Đến tầng thứ năm mươi, không gian nơi này đã tương đương trống trải.
Đối với sáu người bọn họ mà nói thì lớn đến có thể bay qua bay lại một vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-493.html.]
Sau khi Kỳ Niệm Nhất ngồi xuống, nhéo nhéo giữa mày.
Đầu có chút đau.
So với một mình một chọi một, thì phối hợp sẽ càng tiêu hao tinh lực một chút.
Nhưng năm người bọn họ đầy đủ có trang bị, nếu phối hợp có công có thủ thì tỷ lệ thắng sẽ lớn một chút.
Từ tầng năm mươi xông lên trên chính là đối thủ Nguyên Anh Cảnh đỉnh.
Chỉ sợ cũng không dễ chịu lắm.
Lúc Kỳ Niệm Nhất điều tức, Vân Thư lại cọ tới đây, nhìn vẻ mặt không có thay đổi rõ ràng của nàng, hiểu rõ nói: “Mười tầng vừa rồi, ngươi mới là người mệt nhất đi, vì sao không biểu hiện ra ngoài?”
Kỳ Niệm Nhất bình tĩnh mà mở to mắt không nói gì, trong ánh mắt viết rõ ràng — không cần làm phiền ta, sau đó chuyên tâm điều tức.
Tầng thứ năm mươi của Cửu Tiêu Thiên Thê, linh khí nồng đậm đến vượt qua bất kỳ một động thiên phúc địa nào, mặc dù không cố tình hấp thu nhưng linh khí tràn đầy cũng sẽ theo hô hấp của Nguyên Anh trong cơ thể tự động rót vào trong cơ thể nàng.
Nàng rõ ràng có thể cảm giác được từ khi vào Cửu Tiêu Thiên Thê, thì tu vi của mình vẫn luôn vững bước tăng lên.
Ba mươi ngày mà Cửu Tiêu Thiên Thê mở ra này, nàng nhất định có thể tăng thêm một tiểu cảnh giới.
Nguyên Anh Cảnh hậu kỳ, thậm chí Nguyên Anh Cảnh đỉnh đều chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng trong lòng nàng rõ ràng, cánh cửa lớn nhất bao vây tất cả tu sĩ cũng không phải dễ dàng vượt qua như vậy.
Núi càng nặng cũng chỉ có thể đi bộ trên mặt đất.
Muốn đến Kiến Long Môn thì phải nhảy lên cửu thiên mới được.
Trước khi nàng tới Nam Cảnh, Lục Thanh Hà hỏi nàng vì sao lại gấp như vậy.
Lục Thanh Hà không biết nàng nói bế quan trên thực tế là tới Nam Cảnh, chỉ cho rằng nàng muốn bế quan chuyên tâm đánh sâu vào để Kiến Long Môn.
Cố Diệp Phi
Tu vi và chiến lực của nàng ở trong một thế hệ này của bọn họ là mạnh nhất không thể nghi ngờ.
Sau Nguyên Anh Cảnh, cách làm của người thông minh đều là chậm lại bước chân tu hành, bước đi trong nhân gian thấy thế tục mà không bị ràng buộc bởi thế tục mới có thể thoát khỏi trần tục, vì đặt nền móng để vào Kiến Long Môn.
Cho nên, sau Nam Hoa luận đạo mới có nhiều người lựa chọn du lịch khắp nơi như vậy.
Chỉ có nàng giống như vẫn luôn đuổi theo thời gian mà chạy.