XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 413
Cập nhật lúc: 2024-09-27 13:06:59
Lượt xem: 13
Bước chân của nàng thay đổi, vậy mà lại chạy về phía sau.
Làm cho Cơ Sướng trong túi linh thú hoảng sợ: “Ngươi làm gì?! Ngươi đừng tìm đường chết!”
“Yên tâm, không c.h.ế.t được.” Kỳ Niệm Nhất vừa nói: “Hơn nữa, ngươi ở trong túi linh thú, ngươi cũng sẽ không bị thương.”
“Có phải ngươi đã quên một chuyện hay không.” Cơ Sướng rống giận ở trong túi linh thú: “Ta là linh sủng bị ngươi mạnh mẽ khế ước, hiện tại mạng của chúng ta là cột vào nhau, nếu ngươi c.h.ế.t thì ta cũng không sống được!”
Nhưng nếu tính mạng của hắn có nguy hiểm, thì cũng không làm gì được nàng.
Đây là khế ước linh sủng, bá đạo như thế.
Bước chân của Kỳ Niệm Nhất khựng lại, vốn cho rằng nàng sẽ thay đổi ý tưởng, không nghĩ tới nàng chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Ồ, vậy không có cách nào.”
Nàng bổ thêm một đao: “Ngươi tự nhận xui xẻo đi.”
Cơ Sướng sắp bị chọc tức ngất xỉu.
Tốc độ của nàng cực nhanh, rất nhanh đã đối mặt hai người kia.
Cơ Sướng đau đầu nói: “Ngươi xông tới làm gì, ngươi cũng không có lửa.”
“Nhưng ta có lôi.”
Kỳ Niệm Nhất vừa nói xong, chợt rút ra nhuyễn kiếm từ bên hông.
Thân kiếm nửa trong suốt hiện lên lôi quang kinh người, trong không trung lập tức có mây đen cuồn cuộn nổi lên, xuất hiện từng trận sấm rền.
“Uy, chưa từng làm chuyện trái với lương tâm chứ?” Kỳ Niệm Nhất cao giọng nói.
Hai người kia hiển nhiên cũng từng gặp Kỳ Niệm Nhất, kinh hô: “Đạo hữu chạy mau!” Sau đó chợt nghe thấy nàng hỏi ra một câu như vậy.
Bóng dáng của ba người càng ngày càng gần, trong lúc vội vàng, làm sao nghĩ được nhiều như vậy, hai người phản xạ có điều kiện mà cùng trả lời: “Không có.”
“Vậy được.” Kỳ Niệm Nhất thấp giọng nói: “Chưa từng làm chuyện trái với lương tâm, một đạo thiên lôi đánh không chết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-413.html.]
Trong nháy mắt, tất cả linh khí trong cơ thể nàng đều rót vào cánh tay phải.
Trong khoảnh khắc tóc đen buộc lên cao biến thành tuyết trắng, càng thêm lạnh lùng tiêu điều.
Mũi kiếm của Chiếu Cô Quang mềm mại mà sắc bén bị lôi điện bao vây, nàng đã rất quen thuộc với đau đớn của việc dẫn lôi vào cơ thể, sau khi thiên lôi vào cơ thể để lại vết cháy đen làm cho người ta sợ hãi trên làn da của nàng, rất nhanh lại biến thành vệt sáng màu vàng kim.
Mũi kiếm lướt qua, thiên lôi thổi quét.
Mấy chục đạo sấm rền đồng thời rơi xuống, cùng với một kiếm chấn động.
Mũi kiếm lướt qua da đầu của hai người, chuẩn xác đến ngay cả một sợi tóc cũng không bị cắt xuống, ổn định vững chắc dừng trong đàn Truy Hồn Phong ở phía sau bọn họ.
Nhưng lưới thiên lôi dày như mật là không thể tránh khỏi, đánh cho hai người này và Truy Hồn Phong đến thất khiếu bốc khói, trong lúc nhất thời hai người này cũng chưa tìm lại được ý thức tỉnh táo.
Truy Hồn Phong không sợ lôi điện, nhưng cũng ngăn cản không được sự tê liệt ngắn ngủ sau khi bị sét đánh, sôi nổi rơi xuống từ trên không trung.
Động tác nhanh nhẹn, tay của Kỳ Niệm Nhất xuyên qua lôi võng, xách cổ áo của hai người đang mất năng lực hành động, ném ra xa.
Sau đó nàng xuất kiếm ra một chiêu Bích Hải Triều Sinh cùng với hàng ngàn hàng vạn thủy triều như châm, trong nháy mắt xuyên qua thân thể của đám Truy Hồn Phong.
Trong túi linh thú, Cơ Sướng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Mỗi lần xem nàng đánh nhau, hắn cũng chịu tội theo.
Cố Diệp Phi
Trong lòng chịu tội.
Tất cả kết thúc, Kỳ Niệm Nhất nhanh chóng thu kiếm rút lui.
Ánh sáng tím dưới chân vừa mới hiện lên, trong lòng Kỳ Niệm Nhất khẽ nhúc nhích, xoay người nhìn lại.
Vậy mà lại có một con cá lọt lưới, cũng không có hoàn toàn bị đánh ngất xỉu, hơi run mà vỗ cánh bay lên, đột nhiên b.ắ.n ra độc châm ở phần đuôi.
Độc châm kia đen nhánh vô ảnh, tốc độ cực nhanh, xông thẳng về phía ánh mắt của Kỳ Niệm Nhất.
Khoảng cách quá gần, nàng nhanh chóng đặt nhuyễn kiếm ở trước người, vẽ ra một đường kiếm.
Nhưng độc châm còn chưa kịp gần thân thể của nàng, không trung chợt sáng lên một ánh lửa sáng ngời.