XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 233
Cập nhật lúc: 2024-09-22 23:00:13
Lượt xem: 23
Lời nói của nàng khiến cho Trang Quân sửng sốt.
Tiêu Dao Du sờ sờ cằm nói: “Nói đúng đấy, nếu như mọi người kiểu gì thì cũng sẽ gia nhập vào Thần Cơ, vì sao chúng ta còn phải đi thêm một đoạn đường nữa làm gì nhỉ?”
Kỳ Niệm Nhất lại nói: “Về phần những thứ khác, ta còn có sư môn, có sư tôn cùng sư huynh, chuyện thăng cấp lên Kiến Long Môn, cũng không cần phiền đến Tiên Minh phải nhọc lòng đâu.”
Chỉ thiếu mỗi nước viết dòng: “Không phải ta không muốn chống lại Thâm Uyên, chỉ là ta không muốn làm bạn cùng Tiên Minh” lên trên mặt thôi.
Lục Thanh Hà mệt mỏi nói: “Đúng vậy, Kỳ kiếm chủ chính là đệ tử của Mặc Quân, cần gì phải sử dụng những thứ này.”
Kỳ Niệm Nhất cảm thấy lá cờ lớn của sư tôn chưa từng gặp mặt của mình, có đôi khi quả thật rất hữu dụng.
Trang Quân không nhịn được nữa, đang định mở miệng chửi bới, không ngờ Ngọc Trọng Cẩm bên cạnh lại cười vang, hắn cười vui sướng, vỗ vỗ vai Kỳ Niệm Nhất: “Ta thích lời nói này của ngươi, ta cũng thích tính cách của ngươi.”
Trang Quân bị tiểu công tử nhà mình ngắt lời, lời nói khó nghe cũng không tiện nói nữa.
Những lời của Kỳ Niệm Nhất thực ra là ngụy biện, nhưng lại vô tình vạch trần dụng ý bí mật của Tiên Minh.
Quả thực, tu sĩ Kiến Long Môn vốn đã được định sẵn là sẽ gia nhập Thần Cơ, vậy tại sao họ còn phí sức như vậy làm gì?
Lời này trông có vẻ hợp lý, nhưng lại bỏ qua vấn đề lớn nhất trong đó, nếu họ không chấp nhận tài nguyên do Tiên Minh đưa ra, thì họ phải mất bao nhiêu năm mới có thể thăng cấp lên Kiến Long Môn, hay nói cách khác, liệu họ có thể nhìn lên đươc Kiến Long Môn hay không.
Mấy chưởng giáo đang ngồi cũng đều ý thức được vấn đề này, bọn họ suy tư một phen, cảm thấy chậu nước lạnh này quả thật khó mà có thể dội vào một nhóm thiếu niên anh tài mười mấy hai mươi tuổi đã có thể tiến vào cảnh giới Kim Đan cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thậm chí đột phá Nguyên Anh như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-233.html.]
Ngược lại, Thư Thần Quân cười nói: “Người tu luyện chúng ta nhất định phải có dã tâm và lòng dũng cảm như vậy mới tốt.”
Như vậy, Kỳ Niệm Nhất cũng coi như là đã từ chối một cách rõ ràng việc gia nhập đội dự bị Thần Cơ.
Sau khi nàng rời đi, những người khác nhìn nhau, cũng nói với Trang Quân: “Chuyện này, chúng ta vẫn cần suy nghĩ trước đã, chóp phép ta chờ đến khi Nam Hoa luận đạo kết thúc rồi mới đưa ra câu trả lời, lát nữa còn có luận đạo, chúng ta không quấy rầy nữa.”
Một lúc sau, Tiêu Dao Du liền xông tới, hào hứng nói cho Kỳ Niệm Nhất biết tình hình sau khi nàng đi: “Có mấy tán tu động tâm, sau khi ngươi rời đi nói muốn gia nhập, những người khác đều không nói gì. Trang Quân chọn người cũng chẳng ra làm sao, trong mười sáu người chúng ta, phần lớn đều không cần đến sự giúp đỡ của Tiên Minh, chê Tiên Minh không có tự do còn không kịp ấy. Chẳng qua kể ra cũng lạ nha.”
Tiêu Dao Du nghi hoặc nói: “Đệ tử đầu tiên của Thương Hoàn các ngươi, cũng lại lựa chọn gia nhập rồi.”
Tạ Thiên Hành.
Đôi mắt của Kỷ Niệm Nhất tối sầm lại.
Tiêu Dao Du thở dài: “Hắn ta là đệ tử đầu tiên của Thương Hoàn đấy, sao những lợi ích nhỏ của Tiên Minh có thể đả động hắn chứ? Cuộc tranh giành cấu xé lẫn nhau giữa Tiên Minh và Thần Cơ, những người như chúng ta e sợ tránh còn không kịp. Ngược lại hắn lại lựa chọn gia nhập đội dự bị Thần Cơ, rốt cuộc là muốn cái gì cơ chứ?”
Muốn cái gì sao?
Cố Diệp Phi
Khóe miệng Kỳ Niệm cong lên, nhưng trong mắt lại không có ý cười.
Thứ mà Tạ Thiên Hành muốn quá nhiều.
Hắn muốn đạt được đại đạo, muốn thành danh, muốn trở thành bá chủ một phương, muốn theo đuổi lại bạch nguyệt quang đã không còn khả năng gặp lại, lại tham lam muốn có một tình cảm chân thành.
Lòng tham này khiến hắn không ngừng vươn tay để giành lấy nhiều hơn những gì mình muốn trong khi còn đang vùng vẫy.