Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 181

Cập nhật lúc: 2024-09-22 18:58:01
Lượt xem: 18

“Lúc đầu, ta cũng không hoàn toàn cảm thấy Phi Bạch nhất định phải thuộc về ta.” Kỳ Niệm Nhất nói, “Chỉ là bởi vì tranh đoạt trong Vô Vọng Hải, ta đã thắng, cho nên ta mới đoạt được Phi Bạch, bây giờ mới trở thành chủ nhân của thần kiếm.”

Mỗi con người đều có mặt tối, khi mặt tối này bị phóng đại vô hạn, nếu hắn còn có thể tự khống chế hơn nửa năm, thì nàng cảm thấy, đây vẫn là Sở Tư Niên mà mình quen biết.

Sở Tư Niên mặc dù trầm mặc ít nói, nhưng trong lòng lại rất chân thành.

Ở trong lòng hắn ngoại trừ kiếm đạo, thù còn có nguyên tắc và công bằng mà hắn nhận định.

Vẻ mặt của Sở Tư Niên có chút thả lỏng.

Đó là một vẻ mặt trộn lẫn giữa hổ thẹn và chờ mong.

Thiếu niên thân cao chân dài sau khi bị Kỳ Niệm Nhất nhón chân nhẹ xoa đầu, hắn lập tức trực tiếp ngồi xổm xuống trước mặt Kỳ Niệm Nhất, hồi lâu không nói gì.

Kỳ Niệm Nhất cũng lập tức đứng ở bên cạnh, chờ từ lúc hoàng hôn đến khi mặt trời hoàn toàn lặn xuống, cùng hóng gió đêm với Mộ Vãn.

Mộ Vãn cuốn lá cây lại, thổi một khúc giai điệu mà nàng chưa từng nghe qua, giai điệu rất du dương, có thể xoa dịu tâm trạng.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Sở Tư Niên cuối cùng cũng cử động.

Hắn ngồi xổm quá lâu, cơ thể có chút cứng đờ, chậm chạp đứng lên, bóng dáng vẫn giống như một tác phẩm điêu khắc trầm tĩnh, dưới ánh trăng và ánh kiếm, đôi mắt lại nổi bật giống như sao băng rạng rỡ.

“Dù ngươi đã nói như vậy, nhưng ta vẫn cảm thấy rất có lỗi.” Hắn nói.

Kỳ Niệm Nhất im lặng nhìn hắn, chờ hắn nói tiếp.

“Bởi vì chúng ta là bạn, cho nên ta mới không thể vì ngươi không thèm để ý tới chuyện này, mà có thể tự bỏ qua cho mình.” Sở Tư Niên lắc đầu, “Ta không thể cho phép bản thân làm ra chuyện này, nếu ta thật sự làm như vậy, vậy chuyện tu hành sau này của ta, có lẽ sẽ không thể tiến thêm một bước nữa, kiếm tâm của ta vĩnh viễn sẽ không viên mãn.”

“Thay vì xin lỗi ta, không bằng hãy xin lỗi kiếm đạo của ngươi trước đi.”

Nàng chỉ vào Phàn Minh Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-181.html.]

Sở Tư Niên thản nhiên nói: “Đương nhiên ta sẽ làm.”

Hắn đã có thanh kiếm bản mạng, nhưng kiếm tâm không ổn định, đạo tâm không vững, sinh ra tà niệm với thanh kiếm bản mạng của người khác, hắn tất nhiên phải xin lỗi kiếm đạo của chính mình.

“Chúng ta giao hẹn đi.” Sở Tư Niên nói, “Lần Nam Hoa luận đạo này, nếu ta không thể thắng ngươi, thì sẽ làm kiếm hầu cho ngươi, kỳ hạn do ngươi định đoạt.”

Ở trong mắt người đời, kiếm hầu là chuyện do người hầu làm.

Thông thường kiếm hầu của kiếm giả đều là trĩ đồng hoặc gia phó, chỉ phụng kiếm vì kiếm giả, phải đi theo bên cạnh kiếm giả một tấc cũng không rời, dùng sinh mệnh bảo vệ và phụng dưỡng thanh kiếm trong tráp của kiếm giả.

Cố Diệp Phi

Đối với một kiếm giả mà nói, chỉ cần hắn vẫn có thể cầm kiếm, thì tuyệt đối sẽ không lựa chọn trở thành kiếm hầu, bởi vì chuyện này đối bọn họ mà nói là một sự xúc phạm.

Nhưng bây giờ, kiếm cốt nổi danh khắp thiên hạ của kiếm phái Thanh Liên lại chủ động đề nghị, sẽ làm kiếm hầu cho nàng.

Thật ra nàng cũng không có thói quen nuôi kiếm hầu, một là không thích người khác chạm vào kiếm của mình, hai là cảm thấy chỉ có thanh kiếm nàng tự cầm trong tay, mới có thể khiến nàng cảm thấy ổn định.

Nhưng Kỳ Niệm Nhất lại cười.

“Được.”

Nàng đã nói như thế.

Trời đã tối hẳn, ba người chậm rãi trở về nơi ở, Mộ Vãn nhìn thân kiếm hầu phục cho mình, hỏi: “Làm kiếm hầu cho người khác, để người khác kiếm hầu, đây là truyền thống của kiếm phái Thanh Liên các ngươi sao?”

Sở Tư Niên không nói gì.

Kỳ Niệm Nhất hứng thú nói: “Lời nói tối nay của hắn đã dài bằng ba tháng bình thường rồi.”

Mộ Vãn cũng nghĩ vậy.

Sau khi hai người bọn họ cùng rời đi, Kỳ Niệm Nhất mới nói với Phi Bạch ở bên cạnh: “Xem đi, ta đã tìm một kiếm hầu cho ngươi.”

Loading...