Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế - Chương 292

Cập nhật lúc: 2024-05-06 20:50:31
Lượt xem: 150

Cố Vân Khê tò mò mở ra nhìn, ánh mắt không khỏi sáng lên, niềm vui không ngừng kéo đến bất ngờ khiến cô không kịp đề phòng!

Bên phải Cố Cung có một con hẻm, đường không rộng, tứ hợp viện lớn nhỏ hai bên được chăm sóc vô cùng tốt. Nơi đây thỉnh thoảng cũng xe ra vào.

Đây là khu vực yên tĩnh trong thành phố xa hoa náo nhiệt, căn nhà này cách Cố Cung chỉ có một bức tường.

Cố Vân Khê đẩy cửa chính đóng chặt ra. Đập vào mắt cô chính là vách tường, từng viên gạch, từng viên ngói trong đó đều tản ra khí tức cổ xưa.

Xuyên qua cánh cổng hoa chính là chính viện. Trong chính viện có cái sân rất lớn, ánh sáng nơi đây cũng rất tốt, cỏ dại mọc xung quanh đã được cắt tỉa gọn gàng, tuy nhiên vẫn lưu lại một tầng u ám.

Nhà không có người ở thường chính là như vậy, nhưng cô có thể nhìn ra được nơi đây được người ta chăm sóc rất tốt.

Thư ký Vương giới thiệu: "Đây là tứ hợp viện Tam Tiến, phía sau còn có một hậu viện, tôi dẫn cô đi nhìn xem.”

Sân sau lại còn lớn hơn sân trước. Trong sân còn có thể trồng được rau và hoa. Ở hậu viện cũng có 3 gian: Đông phòng, Tây phòng cùng Nhị phòng, cách bố trí cũng tương tự như ở chính viện.

Cố Vân Khê vô cùng vui vẻ. Căn nhà lớn như vậy, cho dù sau này có tiền cô cũng chưa chắc có thể mua được.” Tôi rất thích căn nhà này. Anh chuyển lời giúp tôi cảm ơn lãnh đạo của các anh.”

Thư ký Vương cười nói: "Thích là tốt rồi, trước khi vào ở còn phải cần tìm nhân viên tu chữa lại một chút. Tôi đưa danh thiếp của bọn họ lại cho cô.”

“Vâng, cảm ơn thư ký Vương.” Cố Vân Khê bắt đầu suy nghĩ cách sắp xếp các phòng ốc.

Căn nhà này cho dù sau này bốn anh em bọn cô có gia đình riêng, có thêm con cái bọn họ ở vẫn rất thoải mái. Cô dự định sẽ cho anh cả và anh ba cùng ở chính viện, cô và chị hai sẽ ở hậu viện, còn tiểu viện kia sẽ để cho người làm ở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/chuong-292.html.]

Chỉ nghĩ vậy thôi đã thấy vui rồi.

Thư ký Vương nhìn cô một cái: "Lãnh đạo còn nhờ tôi chuyển giúp một câu.”

“Anh nói đi.” Cố Vân Khê nhanh chóng thu hồi khuôn mặt tươi cười của mình lại. Mục đích chính của bọn họ cũng đã đến.

Thư ký Vương đã xem qua báo cáo Cố Vân Khê viết, không thể không nói, anh ta vô cùng kinh ngạc.

Dự đoán của cô gái này đối với các cuộc chiến tranh tương lai có thể nói là đi trước thời đại, những ý tưởng cũng vô cùng mới lạ. Nhưng, nếu bọn họ cẩn thận suy nghĩ, lại cảm thấy những chuyện này rất có khả năng xảy ra.

Trình bày của cô đối với kỹ thuật điện tử rất chuyên sâu và cũng rất rõ ràng, tựa như một bản thiết kế đến từ tương lai vậy, làm bọn họ không khỏi vô cùng thán phục. Ở nước họ hiện tại cũng rất lạc hậu, cảm giác phải thay đổi mục tiêu, tiến lên đà phát triển, mà phải là phát triển một cách cấp tốc, một cách triệt để khiến cho bọn họ bị áp lực đến sắp nghẹt thở, các cuộc hội nghị thì lại liên tục được diễn ra nhưng không thu lại kết quả.

"Ngài ấy muốn cô trở thành Bộ trưởng của ngành công nghiệp thông tin điện tử."

“Thông tin điện tử...” Vẻ mặt Cố Vân Khê có chút phức tạp, thật ra cô đã sớm đoán được vài phần.

"Đất nước chúng ta hiện đang rất cần một nhóm nhân lực tài giỏi trong lĩnh vực này. Ngài ấy thấy được cô rất tài năng, lại có tầm nhìn xa trông rộng và khả năng tiếp xúc vô cùng nhạy bén. Theo ngài ấy, vị trí này cô là người thích hợp nhất.” Về vấn đề này, Cố Vân Khê được rất nhiều đại biểu trong cuộc họp trức bỏ phiếu tán thành.

Lãnh đạo của bọn họ từ trước đến nay được là nhân vật rất đáng gờm, kinh nghiệm xã hội của ngài ấy rất sâu, tầm nhìn thế cục cũng xa hơn những người khác. Nhưng, Cố Vân Khê thì sao? Cô chỉ cần dựa vào mấy tờ báo cùng mấy quyển sách, mà đã có thể cho ra kết quả như vậy, cũng có thể xem là nhân vật không tầm thường đi.

Những người xem qua bản báo cáo kia đều đang muốn biết được tác giả XI là ai? Tại sao lại sử dụng mật danh như vậy? Đây là học giả thâm niên chúng ta cử ra nước ngoài du học sao? Hay là thiên tài quân sự nào đó đang ẩn núp trong quân doanh?

Cố Vân Khê nào biết nhiều như vậy, cô nghe vậy thì thấy có chút phiền muộn: "Vậy phải ra nước ngoài du học.”

Đây là ngành công nghiệp mới, công nghệ kỹ thuật cũng mới được phát triển, sử dụng vài năm trở lại đây nên trong nước bọn họ hiện tại vẫn chưa có. Theo kế hoạch của cuộc họp hôm qua, cô sẽ ra nước ngoài học tiến sĩ ít nhất là ba năm.

Loading...