Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 164: Căn Bệnh Kỳ Lạ

Cập nhật lúc: 2025-11-18 02:05:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghĩ nhiều cũng vô ích, Thịnh Ý hít sâu lấy tinh thần, bắt tay mặt nạ bùn dưỡng trắng và bùn sạch da.

 

 

Ngày hôm , Thịnh Ý đến thôn bên cạnh.

 

Ba ngày cô đến khu mỏ, cô cố ý để Phúc Mãn nghỉ ngơi mấy hôm.

 

Một là nên kéo dây quá căng, thỉnh thoảng cũng thả lỏng một chút; hai là cô quan sát xem nếu dừng châm cứu vài ngày, tình trạng của Phúc Mãn chuyển biến .

 

Thôn bên xa, Thịnh Ý bộ là tới.

 

Thợ mộc Lý chính xác hôm nào Thịnh Ý về, thấy cô xuất hiện thì mừng rỡ:

 

“Bác sĩ Thịnh tới . Mấy thứ cô đặt đều xong cả , đang định chờ cô về kéo sang cho cô đây.”

 

Nghe , Thịnh Ý sân xem.

 

Chiếc giường gỗ tinh xảo, gần như y hệt theo mô tả của cô.

 

Phần tủ cũng chia ngăn đúng như cô , bên trong là khu vực treo quần áo.

 

Ngoài , ông còn tặng thêm cho cô một chiếc bàn, tuy kiểu dáng đơn giản, nhưng chắc chắn.

 

Mắt Thịnh Ý sáng rỡ:

“Chú Lý, tay nghề của chú thật là tuyệt.”

 

Thợ Lý gãi đầu, ngượng:

cũng chỉ mấy thứ thôi.”

 

Hai trò chuyện thêm vài câu, Thịnh Ý nhà xem tình hình của Phúc Mãn.

 

Cậu bé đang ngủ say.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Thợ Lý khẽ thở dài:

“Ôi, mấy ngày nay châm cứu, tinh thần nó ngày càng tệ, giống như hồi . Hôm cô mới , nó vẫn còn khá, trưa hôm đó uống hết phần t.h.u.ố.c bổ, còn ăn thêm nửa cái bánh bao. Sang ngày thứ hai, chỉ còn uống thuốc. Đến hôm nay thì càng tệ hơn, từ sáng đến giờ ngủ li bì, chỉ tỉnh dậy mấy .”

 

Thịnh Ý nhíu mày:

“Hôm nay đến t.h.u.ố.c cũng uống ?”

 

Thợ Lý gật đầu:

“Phải đấy. bảo vợ nấu t.h.u.ố.c , lát nữa định gọi nó dậy bắt nó ăn bằng .”

 

Lông mày Thịnh Ý càng cau .

 

Chuyện thật kỳ lạ.

 

Trước đây cô cho rằng phương án điều trị của tác dụng, Phúc Mãn đúng là ngày càng khá hơn, nhưng giờ xem , tình hình giống như là cô đang dùng kim châm để tạm thời giữ cho tinh khí của tan, chỉ cần ngừng châm thì cơ thể trở về trạng thái cũ.

 

Một hiện tượng cô từng gặp qua.

 

Chẳng lẽ thời gian điều trị còn quá ngắn nên hiệu quả định?

 

Thịnh Ý quyết định sẽ tiếp tục châm cứu thêm một thời gian nữa, đồng thời bắt đầu cho Phúc Mãn luyện tập nhẹ, xem thể củng cố thể trạng .

 

“Chú Lý, tiên cho Phúc Mãn uống t.h.u.ố.c , đó sẽ châm cứu cho nó.”

 

Thợ Lý đáp:

“Được, để xem t.h.u.ố.c chín .”

 

Thịnh Ý lấy kim bạc , nhẹ nhàng châm cổ tay Phúc Mãn, bé lập tức tỉnh .

 

Cậu dụi dụi mắt, thấy bên cạnh là ai thì vui mừng kêu lên:

“Chị Thịnh Ý!”

 

Thịnh Ý mỉm xoa đầu , lấy trong túi một nắm kẹo đưa cho .

 

Phúc Mãn cẩn thận nhận lấy, đem cất chiếc hộp sắt nhỏ đặt ở đầu giường.

 

Thịnh Ý liếc qua thấy trong hộp còn vài món bánh kẹo lặt vặt khác.

 

Lúc , Hà Hoa bưng bát t.h.u.ố.c bước .

 

“Phúc Mãn, tranh thủ uống t.h.u.ố.c khi còn nóng con.”

 

Thợ Lý đóng cho con trai một chiếc bàn nhỏ, cao tầm khi giường.

 

Phúc Mãn dậy, cẩn thận bưng bát t.h.u.ố.c lên, từng ngụm từng ngụm uống hết.

 

Chờ bé uống xong, Thịnh Ý mới bắt đầu châm cứu.

 

Trước đây, thể trạng của Phúc Mãn đủ để cô châm thêm vài huyệt so với lúc đầu, nhưng khi cô châm đủ kim cơ bản, còn kịp thêm thì Phúc Mãn lịm , ngất xỉu.

 

Thịnh Ý thật sự thấy khó tin, rõ ràng cô chỉ ngừng châm cứu cho Phúc Mãn hai ngày mà cơ thể của thằng bé trở về trạng thái yếu ớt ban đầu.

 

Trong lòng cô dấy lên linh cảm chẳng lành nhưng , chỉ định tiếp tục quan sát thêm.

 

Cũng may cô chủ động cho Phúc Mãn nghỉ vài hôm, nếu , e rằng cô chẳng phát hiện điều bất thường .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-164-can-benh-ky-la.html.]

Thợ Lý thấy Phúc Mãn ngất cũng để tâm lắm, chỉ nghĩ là thằng bé buồn ngủ như mà thôi.

 

Thịnh Ý thêm một lát ở nhà họ Lý, đến khi Phúc Mãn tỉnh , cô kiểm tra kỹ một lượt, thấy cơ thể gì khác thường mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Chú Lý, về đây. Chiều chú nhớ đưa Phúc Mãn sang chỗ để điều trị nhé. đang ở khu thanh niên trí thức, chú cứ đến đó tìm .”

 

Thợ Lý gật đầu lia lịa, tiễn cô tận cửa.

 

Về đến khu trí thức trẻ, Thịnh Ý lập tức ghi chép bộ tình trạng của Phúc Mãn.

 

suy nghĩ suốt một hồi lâu mà vẫn tìm nguyên nhân.

 

lúc , bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Cô dậy mở, thì là Lâm Chí Hải.

 

“Đồng chí Thịnh Ý, chỉ hỏi xem, chuyển đồ cho Tiền Phương ?”

 

Lâm Chí Hải vẻ ngượng ngùng, thật xem Tiền Phương gửi đồ cho .

 

Thịnh Ý gật đầu:

“Đồ để ở chỗ ba . Mẹ là Tiền Phương thỉnh thoảng sẽ ghé qua, bảo bà đợi khi cô đến thì đưa cho. Sao thế, trong đó gì quan trọng ?”

 

Lâm Chí Hải gãi đầu, lúng túng:

“Không, quan trọng lắm, miễn cô đưa là .”

 

Nói xong, liền bỏ .

 

Thịnh Ý thấy kỳ lạ hết sức, nhưng cũng bận tâm thêm.

 

hề rằng ở phòng bên, Trương Nguyệt Hà đang nép bên cửa sổ, lén bộ cuộc chuyện.

 

Hai ngoài sân ai để ý đến cô .

 

Nghe thấy cái tên Tiền Phương nhắc đến, trong mắt Trương Nguyệt Hà lóe lên một tia độc ý.

 

Sau khi , Thịnh Ý đóng cửa , chuẩn bữa chiều.

 

Cô hâm nóng phần thịt kho và bánh bao còn trong bếp nhỏ, ăn đơn giản cho xong.

 

Thợ Lý tới ngay khi cô ăn xong.

 

Ông cùng vài đàn ông trong làng, mang đến cho cô chiếc giường mới.

 

Thịnh Ý mở cửa, bảo họ đặt đồ trong phòng.

 

Đám đàn ông khuân giường và bàn , về lấy tủ.

 

Trong lúc đợi, cô bảo thợ Lý đưa Phúc Mãn .

 

Hôm nay cô trải sẵn ga giường hoa vụn màu xanh da trời, căn phòng toát lên vẻ ấm cúng, dễ chịu.

 

Phúc Mãn chiếc giường mới, hổ mãi dám .

 

Cuối cùng vẫn là Thợ Lý đặt chăn bông từ xe lên giường, bé mới chịu leo lên .

 

Thịnh Ý bắt đầu châm cứu như thường lệ.

 

Lần khi châm xong những huyệt cơ bản, Phúc Mãn hề ngất , cũng buồn ngủ.

 

Cô thử thêm một mũi nữa, gương mặt bé chỉ tái , ngoài phản ứng khác.

 

Thịnh Ý thầm nghĩ: Sao thế nhỉ? Chỉ khác mỗi thời điểm trong ngày thôi mà phản ứng khác xa đến .

 

Thợ Lý thấy con trai chiều nay vẻ khá hơn, trong lòng cũng nhẹ nhõm hẳn.

 

Hai ở trong phòng chờ thêm một lúc, đến khi đám đàn ông khuân tủ , thợ Lý lập tức lên phụ một tay, giúp họ đặt tủ trong.

 

Thịnh Ý :

“Để tạm đó cũng , còn định chuyển chỗ ở, cần quá cầu kỳ .”

 

Thợ Lý vẫn kiên trì giúp cô chọn chỗ phù hợp nhất mới dắt Phúc Mãn về.

 

Người khỏi, Thịnh Ý hứng khởi mở tủ xem.

 

Cửa tủ hé, cô lập tức cảm thấy gì đó , nhanh chóng nghiêng né sang bên.

 

Chỉ rầm rầm rầm, từ trong tủ rơi ào ào xuống hơn chục cái ghế đẩu gỗ nhỏ.

 

Thịnh Ý tròn mắt cảnh tượng mặt.

 

Trời đất ơi! May mà cô tránh kịp, chứ thì chắc cái đầu sưng u cả cục .

 

Ai mà “thiên tài” thế , nhét cả đống ghế con trong tủ chứ?!

 

Sau khi trấn tĩnh , cô ghi chép thêm tình trạng buổi chiều của Phúc Mãn sổ theo dõi.

 

ngẫm nghĩ một hồi, nhưng vẫn chẳng rút manh mối nào cả.

 

 

 

 

Loading...