Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 163: Tới Tìm Vương Phu Nhân

Cập nhật lúc: 2025-11-18 02:05:39
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy Thịnh Ý chịu nhận tiền, mặt Lưu trưởng thôn mới nở nụ .

 

“Vốn dĩ là định xây cho cháu một căn nhà riêng, chỉ là đường làng tu sửa nên chậm . Qua tết bác sẽ bảo họ khởi công, lúc đó chắc cháu vẫn ở chung một phòng với mấy thanh niên trí thức khác một thời gian.”

 

Thịnh Ý gật đầu, tỏ ý thông cảm.

 

Hai chuyện thêm một lúc, Thịnh Ý kìm hỏi:

“Bác Lưu, ở trấn thôn nào nhận điều lao động ạ?”

 

Lưu trưởng thôn , liền hiểu ngay cô đang nghĩ đến cha .

 

“Ở trấn thì thôn nào chịu nhận .”

 

Nghe , vẻ mặt Thịnh Ý thoáng chút thất vọng.

 

mà…” Lưu trưởng thôn đổi giọng: “Thôn chúng thể lập một điểm nhận.”

 

Ánh mắt Thịnh Ý lập tức sáng lên: “Thật ạ? Làm bác?”

 

Ông gật đầu: “Cũng đúng dịp thôi. Vài hôm bác họp ở trấn, thị trưởng nhắc qua chuyện . Chỉ là các thôn khác đều ngại phiền, ai chịu . Nếu cháu thể để ba đến đây, tết bác sẽ trực tiếp lên trấn trình bày việc .”

 

Nghe đến đó, lòng Thịnh Ý vui mừng khôn xiết. Cô quyết định lát nữa sẽ lên trấn gửi điện báo cho Vương phu nhân, chồng của bà việc ở thành phố hơn mười năm, hẳn mối quan hệ.

 

Có chút hy vọng, tâm trạng Thịnh Ý phấn chấn hẳn lên.

 

Lúc , bác Hoa đem thịt om , bưng một cái thau lớn phòng khách.

 

“Tiểu Ý, thịt om xong , để nguội chút là mang . Mấy miếng sườn , lúc ăn cháu chỉ cần cho thêm ít bún khô nấu, cần phiền phức gì . Năm sáu miếng sườn, hai nồi nước, bỏ một nắm bún khô , nấu mềm là ăn . Để bác gói cho cháu ít bánh bao với bún khô nữa.”

 

Nói xong, bác Hoa bếp chuẩn .

 

Thời tiết đang lạnh, chỉ mười phút thau thịt nguội, Thịnh Ý liền xách lên luôn.

 

Bác Hoa còn chu đáo đưa thêm cho cô một bộ bát đũa.

 

“Qua mùng ba cháu cứ đây ăn, sang mùng bốn thì nhà bác cũng còn khách nữa.”

 

Thịnh Ý gật đầu, ghi nhớ lời dặn.

 

Về đến trạm thanh niên trí thức, mở cửa, mùi thịt om thơm nức khiến mấy trong phòng đều ùa .

 

Hôm nay nhà nào trong thôn cũng thịt, nên khi ăn cơm, chẳng mời bọn thanh niên trí thức thêm nữa.

 

Ngửi thấy mùi thịt béo thơm phưng phức tay Thịnh Ý, ai nấy đều nuốt nước bọt.

 

Hác Mỹ Mỹ chịu nổi, cô trưa còn ăn một bát thịt heo tết, nhưng vẫn thỏa cơn thèm, giờ hương thơm hành cho khổ sở.

 

nhịn , mở miệng :

“Thịnh Ý, cả một thau to như , chia cho một ít .”

 

Nghe , mấy khác cũng Thịnh Ý với ánh mắt trông mong.

 

Thịnh Ý sa sầm mặt:

“Không cho, ăn thì tự mua.”

 

Dứt lời, cô bưng thau thịt phòng, đầu .

 

Hác Mỹ Mỹ từ chối, mặt sầm xuống:

“Thật là xui xẻo, chia một chút thì c.h.ế.t ai chứ.”

 

Lâm Chí Hải cũng hương thơm dụ , nhưng mở miệng xin, chỉ đơn thuần mùi thịt hấp dẫn.

 

“Thịt của Thịnh Ý là của , chia cũng là quyền của câụ . Cậu ở trạm y tế , đội còn trả công bằng tiền mà, tiền thì tự mua. Không thể cứ trông chờ khác mãi . Mấy hôm tới chắc chúng cũng thể đến nhà dân làng ăn cơm , định đội mua ít thịt, mang sang nhờ họ giúp nấu. Ai cùng ?”

 

Nói xong, thẳng trụ sở đội, chẳng đợi ai trả lời.

 

Hác Mỹ Mỹ mắng một trận, mất hết mặt mũi, lí nhí :

tiếc tiền, chỉ sợ tự nấu hỏng thịt, uổng phí thôi mà.”

 

Lẩm bẩm xong, cô cũng vội chạy mua thịt.

 

Thấy thế, mấy thanh niên trí thức khác cũng hấp tấp kéo .

 

Chỉ còn Trương Nam và Mạnh Thanh Nguyệt yên, nhân lúc ai chú ý, hai nắm tay .

 

Tửu Lâu Của Dạ

“Trương Nam, cũng mua chút thịt , chứ tết ăn gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-163-toi-tim-vuong-phu-nhan.html.]

 

Từ chuyện của Tiểu Thúy, chẳng hiểu Trương Nam và Mạnh Thanh Nguyệt thấy hợp , nửa tháng bắt đầu qua .

 

Trương Nam , cau mày:

“Giờ chắc ở đội chẳng còn thịt . Lâm Chí Hải họ cũng bằng thừa. Anh đến đây sớm, đội chia cho một cân thịt, hai chúng ăn tiết kiệm một chút, đủ qua tết là .”

 

Mạnh Thanh Nguyệt sa sầm mặt:

“Một cân thịt thì ăn thấm , thì em tự mua!”

 

Nói , cô liền định đến đội sản xuất, Trương Nam thấy , vội vàng kéo cô , ôm chặt lòng.

 

lúc , Thịnh Ý mở cửa bước .

 

Vừa thấy Mạnh Thanh Nguyệt trong vòng tay Trương Nam, cô sững như sét đánh, cảm giác như trời sụp xuống mắt.

 

Thịnh Ý lùi vội hai bước, lập tức đóng sầm cửa .

 

nhắm chặt mắt, mở , coi như tẩy rửa tạm thời cho đôi mắt .

 

Mạnh Thanh Nguyệt thì hổ vô cùng, Thịnh Ý bắt gặp cảnh đúng là mất mặt c.h.ế.t . Cô vội thoát khỏi vòng tay Trương Nam, cắm đầu chạy thẳng về phòng.

 

Trương Nam thấy cô giận, trong lòng cũng bực bội chẳng kém.

 

Mới đầu quen , còn vẻ của Mạnh Thanh Nguyệt mê hoặc, cái gì cũng chiều theo cô , nhưng nửa tháng, cô vẫn cứ giận dỗi, khiến bắt đầu thấy phiền.

 

, vẫn chán hẳn, bèn quyết định đội mua chút thịt để dỗ yêu.

 

Trong phòng yên tĩnh , Thịnh Ý chờ một lúc, ngoài còn động tĩnh mới mở cửa bước .

 

Cô khóa cửa cẩn thận, thẳng đến nhà Lưu trưởng thôn.

 

“Bác Lưu, cháu đến mượn xe đạp ạ.”

 

Giờ đường trong thôn , xe đạp đến trấn cũng dễ dàng .

 

Thịnh Ý còn giữ một tấm phiếu mua xe đạp do Thẩm Cố Thanh gửi đó, định tết sẽ lên huyện mua xe riêng.

 

Lưu trưởng thôn :

“Xe đạp Hải Quân mượn , cháu sang đội sản xuất mà hỏi, kế toán Lưu đang ở đó.”

 

“Vâng.” Thịnh Ý đáp .

 

Đến đội sản xuất, cô thấy vẫn còn ít thịt thừa, tiện cho ai mua thêm. Vài thanh niên trí thức cũng đang xếp hàng mua thịt.

 

Thịnh Ý đến gần với kế toán Lưu:

“Chú ơi, cháu mượn chiếc xe đạp một lát.”

 

Lưu kế toán đang cúi đầu ghi chép, ngẩng lên:

“Ở trong nhà đấy, cháu tự mà lấy.”

 

Thịnh Ý đẩy cửa bước , thấy trong phòng vẫn còn mấy bó d.ư.ợ.c liệu, vài cái ghế gỗ, chậu sắt…

 

Từ hôm trạm y tế ngừng hoạt động, những thứ vẫn để nguyên, mật ong cũng Lưu trưởng thôn đem về cất.

 

Cô dắt chiếc xe đạp ngoài, đạp thẳng lên trấn.

 

Đến bưu điện, Thịnh Ý định gọi điện cho Vương phu nhân , nhưng gọi mấy vẫn ai bắt máy. Bất đắc dĩ, cô đành gửi điện báo.

 

Thời , gửi điện báo tính phí 1 hào 3 xu 5 ly cho mỗi chữ.

 

Thịnh Ý tiếc tiền, cố gắng thật rõ ràng việc, từ đầu đến cuối hết 56 chữ, tổng cộng tốn 7 đồng 5 xu 6.

 

Xong việc, cô tiện đường ghé ngân hàng nông tín, gửi tiền Lưu trưởng thôn trao sổ. Sau đó vòng sang cửa hàng cung tiêu.

 

Cô định mua hai cân kẹo, một cân mang biếu nhà bác Hoa, còn để phát cho bọn trẻ trong thôn.

 

Mua xong, Thịnh Ý đạp xe về làng.

 

Trả xe đạp cho đội sản xuất, cô mang kẹo đến nhà Lưu trưởng thôn biếu.

 

Lưu trưởng thôn nhân tiện vác luôn bao lương thực mà bệnh viện huyện gửi tặng Thịnh Ý, giúp cô mang về tận nhà.

 

Làm xong việc, Thịnh Ý cũng mệt rã rời. Cô cởi áo khoác, phịch xuống giường.

 

Trong lòng vẫn cứ thấp thỏm, Vương phu nhân khi nhận điện báo, liệu chịu giúp cô lo chuyện .

 

 

 

Loading...