Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 162: Số Tiền Này Cho Cháu

Cập nhật lúc: 2025-11-18 02:05:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Hồng và bác Hoa đang chuẩn sang đội ăn món thịt heo mới mổ.

 

Thịnh Ý ngờ Chu Hồng về, nên nhất thời ngẩn .

 

Đợi hồn , cô giơ miếng thịt trong tay lên :

“Bác Hoa, cháu nấu thịt nên để tạm ở nhà bác nhé.”

 

Bác Hoa vốn quen Thịnh Ý, nên cũng khách sáo, nhận lấy đem bếp cất.

 

Bác Hoa khỏi, Chu Hồng liền giọng chua chát:

“Sao hả? Thấy về, trong lòng cô vui lắm nhỉ?”

 

Thịnh Ý nhướn mày:

“Cô về nhà , việc gì vui?”

 

Chu Hồng hừ lạnh một tiếng:

“Cô điều đấy. Tình cảm giữa Hải Quân thứ cô chen là chen .”

 

Thịnh Ý thật sự thấy cạn lời. Cô chẳng hiểu nổi Chu Hồng lấy cái suy nghĩ rằng ý với Lưu Hải Quân.

 

Bình thường kiểu cô vốn đáp, nhưng sợ nghĩ chột nên đành :

“Cô nghĩ nhiều .”

 

Chu Hồng còn định thêm, song thấy bác Hoa , đành ngậm miệng.

 

Bác Hoa thấy Thịnh Ý vẫn đeo túi lưng liền :

“Cháu mau mang túi về cất , kẻo lúc ăn bẩn.”

 

Thịnh Ý vốn cũng cùng Chu Hồng, nên nhân cớ về phòng.

 

Sau khi trong phòng vài phút, cô liền đến trụ sở đội.

 

Lúc , ở đó còn đông hơn .

 

Ai nấy đều cầm bát quanh mấy cái bàn tròn lớn, chờ món thịt heo tết dọn .

 

Bác Hoa đặc biệt giữ chỗ cho Thịnh Ý. Thấy cô đến, bà vẫy tay gọi:

“Tiểu Ý, qua đây, chỗ nè!”

 

Thịnh Ý thấy , vội vàng bước tới cạnh bà.

 

Chu Hồng thì cùng bàn với bác Hoa. Cô bác Hoa thích , nên dứt khoát tự tìm chỗ khác.

 

Thịnh Ý xuống cạnh bác Hoa l, thấy Chu Hồng , bèn hỏi:

“Bác Hoa, Chu Hồng ạ? Không cùng bác ?”

 

Bác Hoa chỉ về phía bàn chéo mặt:

“Kìa, bên đó. Nó đòi riêng, bác mặc kệ.”

 

Thịnh Ý theo, thấy Chu Hồng cùng bà Lý, khỏi khẽ cau mày.

Cái cô Chu Hồng thật là…

 

Nhắc đến Chu Hồng, bác Hoa liền một tràng dừng :

“Con bé tự về đấy. Tối qua đến gõ cửa, bác Lưu mở. Bác đoán là tin thôn chúng hôm nay mổ heo, nên mò về để ăn ké bữa thịt thôi. Còn cái bà , sắp tết mà chắc cũng cho con gái ăn ngon lành gì ở nhà.”

 

Bác Hoa thao thao bất tuyệt, chẳng hề lo khác thấy, vì trong sân đội lúc ồn ào, ai cũng đang tụm năm tụm ba chuyện.

 

Bà ghé sát tai Thịnh Ý mà , ngoài chẳng .

 

Thịnh Ý đoán cũng đúng như . Cô nghĩ, tết chắc tiện sang nhà bác Hoa nữa, nên định lát nữa đội mua thêm hai cân thịt, cộng với cân thịt nãy mang đến nhà bác Hoa, nhờ bà luộc và om luôn một thể.

 

Ở khu thanh niên trí thức cũng một căn bếp nhỏ, cô chỉ cần hâm mỗi ngày, qua mấy hôm tết là .

 

Nghĩ , cô ăn càng thấy ngon miệng.

 

Bữa ăn cộng đồng ở nông thôn đều do những thợ nấu tay nghề trong thôn đảm trách. Dù thịt nhiều, nhưng hương vị thơm nức.

 

Thôn Tiểu Ngưu là thôn nghèo, bữa heo tết chỉ chia mỗi một bát thức ăn nóng. Ở những thôn khá giả, món còn phong phú hơn nhiều.

 

Thịnh Ý từng ăn món như thế, nên nếm thử thấy mới mẻ.

 

ăn c.ắ.n bánh bao, từng miếng nhỏ, nóng hổi và thơm phức.

 

Ăn xong một bát, trán cô lấm tấm mồ hôi.

 

Hôm nay trời , nắng chiếu ấm khiến khuôn mặt ai cũng ửng đỏ.

 

Thịnh Ý mang bát rửa sạch đem trả cho bác Hoa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-162-so-tien-nay-cho-chau.html.]

Đến nhà bác Hoa, cô rõ ý định của .

 

Bác Hoa ban đầu phần vui, nhưng nghĩ kỹ thấy cũng .

 

Tết nhà bà khách, cô gái ở cũng tiện.

 

“Được .” Bác Hoa : “Cháu mua thịt , bác nấu giúp cho.”

 

Thịnh Ý thấy bác Hoa đồng ý, liền vội vàng sang trụ sở đội mua thịt om.

 

Con heo mổ năm nay trong thôn béo , nên vẫn còn ít thịt dư, chỉ là phần ngon lắm.

 

Cô chọn hai cân sườn, một cân thịt đầu heo và một cân nạc, tính chừng chắc cũng đủ để cô ăn qua mấy ngày tết .

 

Mua xong, tổng cộng hết hai đồng tiền.

 

Thịnh Ý xách túi thịt, thẳng đến nhà bác Hoa.

 

Vừa đẩy cửa , cô thấy tiếng bác Hoa giận dữ vang lên trong nhà:

 

“Lưu Hải Quân! Con vợ khốn kiếp của con, chỗ thịt trong bếp là Tiểu Ý để ở đây đó! Thế mà vợ con tay nhanh như cướp, mang hết về nhà đẻ ! Hèn gì ăn thịt heo tết, con nhỏ đó ăn hùng hục thế, hóa trong bụng sẵn tính toán cả ! Mẹ cho con , hôm nay con mang thịt về đây cho bằng . Không thì đừng bước cửa nhà nữa!”

 

Thịnh Ý ngoài , hổ khó xử, cánh tay đang đẩy cửa cũng chẳng nên dừng nên tiếp tục.

 

Cô chỉ than trời, ai cho cô giờ nên , rốt cuộc là nên đây?

 

lúc cô còn đang lưỡng lự, Lưu Hải Quân cúi đầu bước .

 

Thấy Thịnh Ý ở cửa, sững , mặt đỏ lên.

 

“Thịnh Ý, xin … Thịt Tiểu Hồng lấy mất . sẽ lấy về ngay.”

 

Nói xong, vội vàng chạy trụ sở đội.

 

Thịnh Ý thở dài. Dù cũng thấy , cô còn lý do gì ngoài nữa, liền bước .

 

Bác Hoa thấy cô đến, cơn giận mới nguôi bớt phần nào.

 

khổ. Gặp đứa con dâu như thế, thà cả nhà c.h.ế.t quách cho xong!”

 

Thịnh Ý lúng túng an ủi:

“Bác, đừng thế mà.”

 

Bác Hoa thở dài:

“Thôi, cháu đừng nữa. Thịt để bác om giúp cháu, gói thêm cho cháu một ít bánh bao. Xong xuôi thì cháu mang về luôn, kẻo trộm mất.”

 

Thịnh Ý cũng nghĩ như . Cô đưa thịt cho bác Hoa gian nhà chính đợi.

 

Chưa đợi bao lâu, Lưu trưởng thôn cùng Lưu Hải Quân cùng .

 

Thì trưởng thôn bắt gặp Hải Quân đang mua thịt ở trụ sở đội, chuyện Chu Hồng lấy trộm thịt của Thịnh Ý nên cùng về.

 

Thấy trưởng thôn đến, Thịnh Ý vui vẻ chào:

“Cháu chào bác Lưu.”

 

Lưu trưởng thôn thở dài:

“Vợ thằng Hải Quân còn non dại, để cháu chê . Thôi, chuyện đó bỏ qua . Đây, một ngàn năm trăm đồng, là tiền của thôn gửi cháu. Trong bếp còn mấy chục cân lương thực, là bệnh viện huyện phát cho cháu. Lát nữa sang xem nhé.”

 

Nói , ông lấy hai nghìn đồng, xếp gọn gàng, đưa cho Thịnh Ý.

 

Cô sững , đầu óc ong ong, hiểu nổi đưa cô tiền lớn như .

 

“Bác Lưu, bác gì thế ạ?”

 

Trưởng thôn hiền hậu:

“Cháu giúp thôn chúng nghĩ cách như thế, còn kéo mua, chuyện tu sửa đường cũng nhờ cháu mà bác xin hai nghìn tiền hỗ trợ từ cấp . Hai nghìn là phần cháu xứng đáng nhận.”

 

Thịnh Ý thật cũng nhận, ai mà chê tiền chứ, nhưng cô hiểu rõ tình hình trong thôn, nên thể cầm tiền đó.

 

“Bác Lưu, cháu nghĩ tiền nên để cho thôn.”

 

Trưởng thôn thấy cô nhận, mặt trầm xuống, dứt khoát nhét tiền n.g.ự.c áo cô:

 

“Trong hai nghìn đồng , một nghìn năm trăm là phần thôn thưởng cho cháu, chuyện kế toán Lưu cũng , đồng ý . Còn năm trăm là mấy thôn bên cạnh, do Vương Bá Thiên họ góp . Cháu cứ yên tâm mà nhận, ai .”

 

Tửu Lâu Của Dạ

Lời đến nước , Thịnh Ý cũng tiện từ chối nữa, đành cất gọn tiền túi trong áo.

 

 

 

 

Loading...