Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 154: Bữa Tiệc Hồng Môn
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:07:25
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến chiều, khi Chu Tú Văn trở về, Lục Yến Yến còn kịp gì thì Lục Kiến Nghiệp vạch trần chuyện hổ của cô mặt .
Vợ chồng nhà họ Lục cùng mắng cho Lục Yến Yến một trận tơi tả, cô dám phản bác lấy một câu, dù chuyện đúng là của chính .
“Bà Chu, bà đừng nấu cơm nữa. Giờ đón nhà họ Mạnh ở nhà khách, tới nhà hàng quốc doanh ăn một bữa tử tế, tiện thể định luôn chuyện hôn sự cho xong.”
Chu Tú Văn nào còn ý kiến gì, con gái gây chuyện như thế, bà chỉ thể gật đầu đồng ý.
Hai bên gia đình cùng trong phòng riêng của nhà hàng quốc doanh, ăn bàn chuyện cưới xin. Cuối cùng, họ quyết định ngày cưới sẽ là một tuần . Dù gấp, nhưng trong tình cảnh , cũng chẳng còn cách nào khác.
Để việc chắc chắn hơn, viện trưởng Mạnh còn chủ động đề nghị đăng ký kết hôn . Ý hợp với suy nghĩ của Lục Kiến Nghiệp, thế là hai bên nhất trí ngay tại chỗ.
Hôm , hai nhà cùng đến Thư thành, xong giấy kết hôn, nhà họ Lục về Sở thành ngay trong ngày, còn chuẩn tiệc cưới nữa. Một tuần tuy vội vàng, nhưng cũng tạm coi là kịp.
Trong khi hai nhà đang tất bật chuẩn hôn lễ, thì Thịnh Ý nhận một bưu kiện lớn.
Vừa thấy gói đồ to nặng , cô thấy nhức đầu. Đành nhờ đưa thư giúp mang đến điểm tập kết thanh niên trí thức. May mà bưu tá cũng tiện đường, chỉ giúp cô chở đến nơi, còn tử tế để luôn ngay cửa phòng, Thịnh Ý chỉ việc kéo trong là xong.
Cô lấy kéo mở lớp túi ngoài, bên trong thêm một lớp bao lớn. Khi tháo dây , thấy trong đó chia thành nhiều gói nhỏ gọn gàng.
Gói ở cùng là một túi vải mềm, cô mở dây, lấy , bên trong là một xấp phiếu cùng một bức thư.
Thư là của Thẩm Cố Thanh gửi đến, trong thư, tiên xin , ở Hắc Sơn rời quá vội, kịp về cùng cô.
Rồi kể rằng đơn vị phát phúc lợi, dùng đến nên gửi cho cô.
Ngoài , cô đến Kinh thị khám bệnh cho ông nội , vẫn trả tiền khám, nên chuyển cho cô 500 đồng, bảo cô bưu điện lấy theo giấy chuyển tiền đính kèm.
Trong thư còn mấy dòng kể lặt vặt về sinh hoạt thường ngày, Thịnh Ý từng chữ một.
Sau đó cô xem đến mấy xấp phiếu, đủ loại, phiếu gạo, phiếu vải, phiếu dầu, phiếu bánh kẹo… Thẩm Cố Thanh việc ở đơn vị, ăn cơm tập thể, nên mấy thứ đó chẳng dùng đến, liền gửi cả cho cô.
Mở tiếp các gói khác, một gói là gạo và dầu ăn, một gói là bánh quy, kẹo và quà tặng, mấy gói còn là vải vóc nhiều màu và một bao lớn bông trắng.
Thịnh Ý mở hết mà mồ hôi ướt cả trán, cô mang gạo và dầu sang nhà bác Hoa, còn tiện tay chọn thêm hai món quà đem biếu.
Thấy cô xách đồ tới, bác Hoa sốt ruột ngăn ngay:
“Tiểu Ý, cháu mang đồ qua nữa , nhà bác thật sự cần .”
Bà giữ tay cô .
“Là đồng chí Thẩm gửi cho cháu, cảm ơn vì cháu chữa khỏi bệnh cho ông nội . Con dùng hết, quà cũng còn nhiều, nên mang sang biếu bác một ít, coi như lòng thành của con.”
Bác Hoa than thở tay cất đồ nhà.
Phúc Mãn thấy giọng Thịnh Ý, chạy lon ton đón. Cô xoa đầu bé, mỉm .
Đang giờ cơm tối, Thịnh Ý thấy bác Lưu, liền hỏi:
“Bác Hoa, bác Lưu ạ?”
“Ông , hợp tác xã tín dụng xem tiền chuyển về . Đi từ chiều , chắc sắp về đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-154-bua-tiec-hong-mon.html.]
Quả nhiên, lời dứt thì ông Lưu bước , mặt mày hớn hở, xem tiền về tài khoản thật .
Thế là cô đùa hỏi:
“Bác Lưu, tiền đến ?”
Lưu trưởng thôn gật đầu lia lịa:
“Đến , đến ! Chiều nay tài khoản. Ngày mai bác sẽ dẫn mấy Vương Bá Thiên lên trấn, chuyển khoản cho bọn họ.”
Thịnh Ý cũng vui , chuyện với họ thêm mấy câu. Bác Hoa bèn giục xuống ăn cơm.
Phúc Mãn vẫn ăn cháo thuốc, nhưng chiều nay thằng bé ăn ngon miệng hơn hẳn, ăn xong còn ăn thêm nửa cái màn thầu, cảnh đó khiến ba bọn họ vui mừng khôn xiết.
Tối đến, thợ mộc Lý sang đón , Lưu trưởng thôn kể chuyện tiền t.h.u.ố.c về, khiến ông Lý xúc động đến suýt .
Sáng hôm , Lưu trưởng thôn dậy sớm, tìm bốn Vương Bá Thiên để báo tin tiền bán d.ư.ợ.c liệu về.
“Bá Thiên, làng các 7070 đồng 92 xu, lão Từ, làng các là 6928 đồng 16 xu… Đây là sổ ghi lượng d.ư.ợ.c liệu, guá bán cũng , chín hào một cân. Theo như thỏa thuận ban đầu, mỗi cân bên khấu trừ bốn xu tiền công chế biến, các tính xem đúng .”
Lưu trưởng thôn rõ ràng từng khoản tiền, để họ tự tính. Số tiền liên quan khá lớn, nên bốn họ đều chăm chú tính toán .
Tính xong, ai nấy đều thấy lạ, cân d.ư.ợ.c liệu còn nhiều hơn ?
Lưu trưởng thôn bèn giải thích, khi d.ư.ợ.c liệu chế, trọng lượng sẽ nặng hơn một chút. Bốn xong vui mừng khôn tả, lập tức ký tên xác nhận.
Tửu Lâu Của Dạ
Xong việc, năm cùng ngân hàng hợp tác xã, chuyển khoản theo đúng quy định.
Nhìn con lớn sổ công quỹ, bốn Vương Bá Thiên cảm động đến rưng rưng, cuối cùng năm nay làng họ cũng thể đón một cái tết ấm no .
Lưu trưởng thôn nghĩ đến chuyện ngày mai chia lương thực cho đội, liền rút một ngàn đồng. Còn bốn thì dám tiêu sang như thế, thôn họ lúa gạo năm nay đủ chia, cũng chẳng cần rút thêm. Vả , sang năm mua giống d.ư.ợ.c liệu cũng là một khoản nhỏ, vì thế bốn chỉ Lưu trưởng thôn rút một ngàn đồng với ánh mắt ngưỡng mộ ghen tỵ.
Ra khỏi ngân hàng, Lưu trưởng thôn vui vẻ :
“Về nhà ăn miếng cơm nhé?”
Bốn Vương Bá Thiên nghiến răng trong bụng, nghĩ đến cảnh thôn Tiểu Ngưu mùa năm nay, liền thầm nhủ: Ăn thì ăn, nhất là ăn cho thôn họ nghèo !
Thế là cả bốn hề do dự, đồng loạt gật đầu.
Sáng nay, thôn Tiểu Ngưu mổ heo ăn tết, từ sớm đến tìm Lưu trưởng thôn, nhưng ông sang thôn Vương Bá Thiên mất . Giờ thấy ông về, còn dẫn theo bốn vị trưởng thôn khác, trong làng cũng hiểu ý, chẳng hỏi han gì thêm.
Thịnh Ý lúc đó ăn cơm xong ở nhà bác Hoa, thấy bốn Vương Bá Thiên đến, cô đoán chắc Lưu trưởng thôn gọi họ tới để bàn chuyện sửa đường.
Cô cũng nán , định thẳng về trạm y tế.
Lưu trưởng thôn dặn bác Hoa một mâm cơm thật ngon, còn lấy cả chai rượu quý mà ông vẫn tiếc nỡ uống đãi khách.
Trong lòng tuy chút xót ruột, nhưng mặt ông vẫn nở nụ tươi. Chỉ cần con đường sửa xong, dù tốn kém chút ông cũng cam lòng.
Ngược , bốn Vương Bá Thiên dáng vẻ hào phóng của ông mà trong lòng thấy bất an. Họ liếc , ai nấy đều cảm thấy gì đó , nhưng giờ tới nơi, rút lui thì tiện nữa.
Lưu trưởng thôn bày chén rượu, rót cho mỗi một ly.