Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 153: Bàn Chuyện Hôn Sự

Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:29:08
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng hôm , Lưu trưởng thôn liền cho chở bộ d.ư.ợ.c liệu lên xe kéo để vận chuyển ngoài.

 

Mấy thanh niên khỏe mạnh trong thôn, mỗi vác một bao vai, thẳng một mạch. Là trung gian, Thịnh Ý tất nhiên cũng cùng.

 

Bọn họ chở d.ư.ợ.c liệu lên trấn, đến tầm giữa trưa thì xong xuôi.

 

Lưu trưởng thôn vui vẻ, liền mời ăn mì.

 

Hai nhóm phiên , một nửa ăn, một nửa ở trông hàng, tránh để xảy chuyện mất trộm d.ư.ợ.c liệu.

 

Mọi ăn một bữa mì nóng hổi, bụng no căng, cũng thấy khỏe khoắn hẳn.

 

Tầm ba giờ chiều, thu mua lái chiếc xe tải lớn đến.

 

Dân nông thôn từng thấy xe tải bao giờ, ai nấy háo hức vươn cổ , ngay cả dân thị trấn cũng chạy ùa xem náo nhiệt.

 

Người đến, mang theo cái cân lớn, dừng xe xong thì chẳng nhiều,

bảo công nhân lập tức cân hàng.

 

Thịnh Ý theo ghi trọng lượng, để tránh xảy sai sót.

 

Đợi cân xong, hai bên đối chiếu liệu,

tổng cộng là mấy nghìn cân, tính theo một đồng một cân, tức là mấy nghìn đồng tiền mặt, một khoản tiền cực lớn!

 

Nghe con , Lưu trưởng thôn mặt đỏ bừng, vui mừng khép nổi miệng.

 

Người thu mua thấy hai bên đối khớp xong xuôi, liền với Thịnh Ý:

“Bây giờ gọi điện cho lãnh đạo, bảo họ chuyển tiền ngay.”

 

Lưu trưởng thôn sắp chuyển khoản, vội cho chất d.ư.ợ.c liệu lên xe.

 

Người thu mua dặn công nhân của canh xe cẩn thận, cùng Thịnh Ý gọi điện.

 

Bên tỉnh Quảng nhận điện thoại,

quả nhiên nhanh lệnh chuyển tiền.

 

Lưu trưởng thôn nôn nóng tiền tới , liền chạy sang hợp tác xã tín dụng để hỏi.

 

Nhân viên tra một lúc :

“Có một khoản tiền lớn chuyển tới, nhưng vì tiền quá lớn nên đợi hai ngày mới tài khoản.”

 

Nghe , Lưu trưởng thôn thở phào nhẹ nhõm, lòng yên tâm hẳn.

 

Lúc về, ông còn ghé hợp tác xã cung tiêu, mua ít quà biếu cho thu mua.

 

Người nhận, chỉ xác nhận cuối với Thịnh Ý, đó lái xe rời .

 

Lưu trưởng thôn xách đồ về làng, trong lòng vui như tết.

 

Tính sơ sơ, tiền bán d.ư.ợ.c liệu ,

trừ khoản đường thì vẫn còn dư khá nhiều, xem năm nay đều thể đón cái tết sung túc .

 

Về đến nơi, Lưu trưởng thôn tổng kết liệu của các thôn, thôn A 8.222 cân, thôn B 8.056 cân, thôn C 7.989 cân, thôn D 8.077 cân

 

 

Theo giá 9 hào 1cân chia cho các thôn,

trừ 4 xu 1 cân phí trung gian cho thôn Tiểu Ngưu thì tổng tiền các thôn nhận lượt là bảy nghìn trăm bảy mươi đồng chín mươi hai xu, sáu nghìn chín trăm hai mươi tám đồng mười sáu xu, sáu nghìn tám trăm bảy mươi đồng năm mươi tư xu, sáu nghìn chín trăm bốn mươi sáu đồng hai mươi hai xu.

 

Tính , thôn Tiểu Ngưu còn dư thêm bốn nghìn năm trăm hai mươi tám đồng mười sáu xu.

 

Ông mừng ngạc nhiên:

“Không ngờ lời nhiều thế !”

 

Trong lòng thoáng chút hối hận, lấy mỗi cân 1 hào là nhiều ?

 

nghĩ cũng thấy hợp lý. Nếu Tiểu Ý giữa cầu nối,

thể bán với giá cao như , thế nên lấy thêm một chút cũng chẳng gì sai.

 

Ông tính sẵn, , phần dư bốn nghìn mấy, trích một phần cho Tiểu Ý.

 

Tuy , nhưng ông định đến lúc đó sẽ đưa tận tay cô.

 

Còn Thịnh Ý thì rằng sắp một khoản tiền lớn ngoài dự tính.

 

Tại Sở thành, Lục Yến Yến trở về nhà họ Lục. Vừa xuống tàu, cô ngơ ngác thấy ai đón, trong lòng bực bội.

 

May mà ga tàu cách nhà xa, cô đón xe buýt về nhà.

 

Lục Kiến Nghiệp công tác về từ hai ngày . Trong lòng ông vẫn nghi ngờ chuyện là thật, nên từ đó đến nay vẫn ôm hận với Yến Yến, dù hôm nay con gái về, ông cố tình đón.

 

Lục Yến Yến cứ tưởng trong nhà ai, đến cửa thì thấy cửa chỉ khép hờ.

 

Nghĩ là ở trong, cô bước gọi:

“Mẹ, ở nhà ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-153-ban-chuyen-hon-su.html.]

Lục Kiến Nghiệp thấy tiếng, bước ,

ánh mắt lạnh lẽo, đầy cảnh giác.

 

Lục Yến Yến giật , chẳng lẽ chuyện cô giấu tiền Thịnh Ý cho ông ?

 

lập tức quyết định thăm dò.

 

gượng, nũng :

“Ba, ba ở nhà mà đón con?”

 

Lục Kiến Nghiệp hừ lạnh một tiếng, đáp, chỉ trong nhà.

 

Lòng cô càng hoảng loạn, vội theo .

 

Lục Kiến Nghiệp , đóng cửa rầm một tiếng, lạnh giọng hỏi:

 

“Ở nhà họ Giang, con quan hệ gì với thiếu gia nhà họ Vương ?”

 

Lục Yến Yến trong tai ầm một tiếng trong đầu, mặt cắt còn giọt máu.

 

hiểu vì ông chuyện , đợi phản ứng kịp thì quá muộn.

 

Lục Kiến Nghiệp biểu cảm đó, liền hiểu chuyện quá rõ ràng.

 

Ông nhắm chặt mắt , dám tin con gái chuyện như .

 

Một lúc lâu , ông mới giận dữ mắng lên:

“Đồ đê tiện! Không đàn ông thì sống nổi ? Gấp gáp đến mức ngay cả đám cưới cũng chờ ?”

 

Cả Lục Yến Yến run bần bật như cánh chim trong gió. Cô gì lúc cũng vô ích, nên dứt khoát nhận .

 

“Ba, con sai . Ba đánh, mắng con thế nào cũng , nhưng chuyện … con cũng là hại mà. Là Thịnh Ý hại con! Chính chị cho con uống nước trộn thứ gì đó, nếu con sẽ như thế .”

 

Nghe cô , sắc mặt Lục Kiến Nghiệp mới dịu đôi chút.

 

Lại là chuyện liên quan đến Thịnh Ý, đứa con gái ngỗ nghịch đó, rốt cuộc hại Yến Yến đến mức nào mới thấy hài lòng đây?

 

giờ lúc để nghĩ đến chuyện đó, chuyện của Thịnh Ý, đợi khi ông trở về tính sổ .

 

“Chuyện ai khác chứ?” Giọng ông trầm xuống.

 

Lục Yến Yến vội vàng lắc đầu, tỏ ý .

 

Lục Kiến Nghiệp lúc mới thở phào một :

“Chuyện chôn chặt trong lòng cho ba. Tuyệt đối để lọt ngoài, ?”

 

“Dạ… con .” Yến Yến đáp nhỏ, cúi đầu.

 

Nói xong, Lục Kiến Nghiệp cũng thấy mệt mỏi. Còn Lục Yến Yến thì dám ở phòng khách thêm giây nào, sợ chọc tức ông, nên nhanh chóng lui về phòng.

 

Lục Kiến Nghiệp ôm đầu, đau nhức khôn tả. Yến Yến giờ xảy chuyện như , hôn sự với nhà Mạnh đẩy nhanh tiến độ thôi.

 

Còn cô thư ký bên cạnh ông… cũng sớm tìm cách cho nghỉ. Giữ bên chẳng khác nào để mối họa.

 

Nghĩ , ông quyết định lát nữa sẽ gọi điện cho nhà Mạnh.

 

lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng gõ. Ông lấy lạ, ai tới. Khi mở cửa, thấy ba nhà họ Mạnh đó, ông ngẩn một thoáng.

 

Mạnh viện trưởng dạo gần đây cũng mệt mỏi ít, nên bệnh viện ý định giáng chức ông , nên ông chuyện đó cho nhà họ Lục , chỉ nhân lúc còn lộ chuyện mà nhanh chóng định hôn sự giữa hai nhà. Vì , ông mới vội vàng đích tới cửa.

 

“Ông Lục, lâu ngày gặp! Chúng bất ngờ đến thế , chắc phiền ông chứ?”

 

Lục Kiến Nghiệp lập tức nở nụ niềm nở:

“Phiền gì , còn đang định gọi điện cho ông đây.”

Tửu Lâu Của Dạ

 

Hai bên khách sáo đôi câu cùng phòng khách.

 

Mạnh viện trưởng quanh co, thẳng vấn đề:

“Ông Lục, hai đứa nhỏ cũng quen lâu , nghĩ là chúng bàn luôn chuyện hôn sự cho sớm, ông thấy ?”

 

Lục Kiến Nghiệp sớm đoán mục đích của chuyến thăm nhà hôm nay, đúng ý ông.

 

Yến Yến xảy chuyện , càng sớm gả càng . Trước đây ông còn chê nhà họ Mạnh xứng, bây giờ thấy còn lựa chọn nào thích hợp hơn.

 

, nếu chuyện đó truyền ngoài, Yến Yến chắc chắn sẽ mang tiếng là đắn, đến lúc đó đừng đến chuyện cưới hỏi, chỉ cần thiên hạ một một câu, cũng đủ khiến con bé ngóc đầu lên nổi.

 

Nghĩ , Lục Kiến Nghiệp mở miệng ngay:

“Nhà cũng kiểu thích câu nệ. Nếu , chi bằng chúng chọn luôn ngày kết hôn, khỏi cần rườm rà lễ đính hôn nữa.”

 

Mạnh viện trưởng ngờ đối phương sảng khoái như thế, mừng rỡ lớn:

“Vậy thì quá! Đợi khi bà Lục nhà ông về, chúng cùng bàn kỹ hơn.”

 

Hai nhà trò chuyện rôm rả trong phòng khách, mà lầu, Lục Yến Yến rõ từng lời một.

 

Thật lòng mà , cô gả cho Mạnh Cẩn Chu chút nào, cô cảm thấy xứng với .

 

Cắn chặt môi, Lục Yến Yến âm thầm quyết định, chờ về, cô nhất định sẽ rõ rằng cuộc hôn nhân .

Loading...