Xuyên Sách Về Thập Niên 70, Tôi Bắt Đầu Từ Việc Đi Lao Động Nông Thôn - Chương 123: Rốt Cuộc Là Chuyện Gì
Cập nhật lúc: 2025-11-01 12:42:27
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi , Thịnh Ý cố ý nhấn mạnh giọng. Lời cô vang vọng khắp hội trường trống trải, lập tức khiến im bặt.
Mất một phút, đám đông mới bắt đầu xì xào bàn tán.
Khuôn mặt Mạnh Cẩn Chu lúc tái nhợt, vốn tưởng Thịnh Ý sẽ tính toán nữa, ngờ cô vẫn chịu bỏ qua cho .
Cảm nhận những ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía , Mạnh Cẩn Chu chỉ hận thể chui xuống đất.
Viện trưởng Mạnh giận đến mặt mày xám ngoét, ông phắt dậy quát:
“Vớ vẩn, chuyện hoang đường, căn bản hề chuyện đó!”
Thịnh Ý giơ tập tài liệu trong tay, cô chuẩn mười bản, đều do chính tay từng chữ một.
“ bằng chứng chứng minh việc .” Vừa cô đưa tài liệu lên cho các lãnh đạo sân khấu.
Chuyện hề nhỏ, các lãnh đạo lập tức nghiêm túc lật xem. Trong đó chỉ miêu tả chi tiết quá trình hôm đó mà còn ghi rõ mấy cái tên.
Các lãnh đạo đối chiếu, phát hiện mấy chính là bác sĩ phụ, bác sĩ gây mê và y tá hôm đó.
Trùng hợp là hôm nay họ cũng mặt, chỉ lên phát biểu, lát nữa cũng sẽ cùng lên nhận thưởng.
Các lãnh đạo tiên hỏi Thịnh Ý:
“Cô thể chịu trách nhiệm về lời ? Đây là buổi lễ nghiêm túc, nếu phát hiện cô dối, hậu quả sẽ lường .”
Thịnh Ý nghiêm nghị, từng câu từng chữ rõ ràng:
“ đảm bảo tất cả những gì đều là sự thật.”
Nghe , lãnh đạo lập tức sai mời những ghi tên lên.
Họ vốn đang ở phòng nghỉ bên cạnh chờ, tưởng sắp tới lượt nhận thưởng, ngờ gọi thế .
Nhìn thấy Thịnh Ý đó, Hà Tĩnh và Thôi Đồng vui mừng hẳn, mỗi nắm lấy một tay cô.
Chu Chí Tân cũng vui nhưng tiến gần như hai . Lãnh đạo thấy đến đủ, trầm giọng hỏi:
“Ca phẫu thuật của Giang lão gia hôm đó rốt cuộc là do ai thực hiện?”
Viện trưởng Mạnh câu hỏi, sắc mặt lập tức đổi.
Nghĩ đến việc sớm dặn dò Hà Tĩnh và Lưu Tự Cường, ông thấy yên tâm hơn.
Quả nhiên, ngay khi lãnh đạo hỏi xong, Lưu Tự Cường lập tức đáp:
“Tất nhiên là bác sĩ Mạnh Cẩn Chu thực hiện.”
Nghe xong câu , viện trưởng Mạnh và Mạnh Cẩn Chu đều thầm thở phào.
Nào ngờ Thôi Đồng và Chu Chí Hân liền ngay:
“Đương nhiên là Thịnh Ý! Lưu Tự Cường, hôm đó cũng tận mắt chứng kiến, thể lời đó?”
Lưu Tự Cường lúng túng một thoáng, vẫn cứng cổ:
“Chính bác sĩ Mạnh Cẩn Chu . Cậu du học y khoa từ nước ngoài về, ngoài còn ai nổi ca phẫu thuật như thế?”
Câu quả thật sức thuyết phục, trong hội trường đều thấy lý.
Trước đó, khi Mạnh Cẩn Chu lên phát biểu, MC cũng giới thiệu lý lịch hoành tráng của .
Trong khi đó hồ sơ của Thịnh Ý đơn giản, thầy nổi tiếng, hiện chỉ là bác sĩ treo danh ở bệnh viện huyện, thế nào cũng bằng Mạnh Cẩn Chu.
Tửu Lâu Của Dạ
Lục Kiến Nghiệp ngờ Thịnh Ý ầm lên lúc . Ông còn cầm hai nghìn đồng Mạnh gia hứa, nếu Thịnh Ý chọc giận Mạnh gia thì tiền coi như đổ sông đổ biển.
Hơn nữa, nếu danh tiếng Cẩn Chu hỏng, Yến Yến gả qua đó ngày tháng ?
Nghĩ đến đây, Lục Kiến Nghiệp bật dậy quát:
“Nghịch tử, con bậy cái gì đấy, mau xuống đây, đừng mất mặt nữa!”
Chu Tú Văn cũng phụ họa:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-toi-bat-dau-tu-viec-di-lao-dong-nong-thon/chuong-123-rot-cuoc-la-chuyen-gi.html.]
“Thịnh Ý, chẳng qua là Mạnh gia nhận Yến Yến con dâu chứ nhận con, nên con mới bôi nhọ Cẩn Chu, nó sống yên . Sao con ác độc đến thế!”
Mọi thấy cả cha Thịnh Ý đều trách mắng cô, càng tin rằng cô cố tình vu khống.
Thôi Đồng tức đ.á.n.h :
“Mấy bậy gì thế, còn tự xưng là cha Thịnh Ý. Bây giờ giúp ngoài bôi nhọ cô . Nếu mà cha như mấy , thà c.h.ế.t còn hơn!”
Chu Chí Tân cũng lên tiếng:
“Mạnh Cẩn Chu, dám nhận là chính ca phẫu thuật đó ?”
Mạnh Cẩn Chu tất nhiên dám, cúi gằm đầu, thậm chí dám lên sân khấu.
Giờ đây chuyện trở thành tranh cãi, lời khai của nhân chứng cũng thống nhất. Một buổi lễ trao giải lẽ trang nghiêm biến thành buổi chất vấn, khiến các lãnh đạo vô cùng đau đầu.
Họ trầm giọng hỏi nhóm sân khấu:
“Các cùng tham gia ca phẫu thuật, tại lời trùng khớp như ?”
Một vị lãnh đạo chú ý thấy cô gái vẫn mở miệng. Ông chỉ Hà Tĩnh:
“Cô , ca phẫu thuật cho Giang lão gia rốt cuộc là ai thực hiện?”
Viện trưởng Mạnh thấy lãnh đạo gọi Hà Tĩnh thì mừng thầm.
Ông sớm bàn bạc với cô, hơn nữa ai cũng quan hệ giữa Hà Tĩnh và Thịnh Ý . Nếu Hà Tĩnh chỉ Thịnh Ý dối thì sức nặng sẽ lớn hơn bất cứ ai.
Bởi lẽ, ngay cả thiết nhất cũng tố giác, thì dù đủ để chứng minh tội cũng sẽ khiến nghĩ nhân phẩm Thịnh Ý vấn đề. Mà một nhân phẩm vấn đề thì xứng đáng nhận giải thưởng tầm cỡ .
Nghĩ , viện trưởng Mạnh liền lên :
“Thưa lãnh đạo, đồng chí Hà Tĩnh và Thịnh Ý quan hệ vốn , cô chắc chắn rõ nhất chuyện là thế nào.”
Nghe , lãnh đạo hỏi một nữa:
“Cô hãy xem, ai mới là phẫu thuật?”
Hà Tĩnh đối diện ánh mắt nghiêm nghị đầy áp lực của lãnh đạo, tỏ lúng túng, cúi đầu đang nghĩ gì.
Thôi Đồng sốt ruột đến phát điên, hiểu cô còn chần chừ gì nữa, nhưng lúc , cô cũng dám giục, sợ là thông cung.
Các lãnh đạo thì kiên nhẫn chờ, hối thúc, chỉ lặng lẽ .
Khoảng hai phút , cuối cùng Hà Tĩnh cũng ngẩng đầu lên.
Cô chỉ viện trưởng Mạnh khán đài, nghiêm giọng:
“Báo cáo lãnh đạo, tố cáo viện trưởng Mạnh của bệnh viện chúng hối lộ , mua chuộc vu khống đồng chí Thịnh Ý. Ông chuyển cho năm trăm đồng, yêu cầu lên sân khấu chỉ nhận phẫu thuật là Mạnh Cẩn Chu. sự thật là, thực hiện ca phẫu thuật hôm đó chính là Thịnh Ý.”
Sau khi xong những lời , gương mặt Hà Tĩnh nhẹ nhõm hẳn .
Viện trưởng Mạnh vốn tưởng thắng chắc, nào ngờ Hà Tĩnh phản bội.
Ông lạnh lùng trừng mắt cô, trong bụng nghĩ lời như , cứ dứt khoát để mất việc luôn.
Viện trưởng Mạnh khẽ hiệu bằng ánh mắt, Lưu Tự Cường lập tức :
“Ai mà chẳng cô với Thịnh Ý thiết, tất nhiên cô sẽ thiên vị cô .”
Hà Tĩnh nhếch môi lạnh, lấy trong túi một tờ giấy, bước lên đưa cho lãnh đạo:
“Đây là giấy kê ngân hàng của , đó ghi rõ tên chuyển khoản. Nếu viện trưởng Mạnh hối lộ thì đột nhiên chuyển cho năm trăm đồng?”
Lãnh đạo nhận lấy, chăm chú xem xét, quả đúng là giấy tờ do ngân hàng phát hành, thể giả.
Viện trưởng Mạnh ngờ cô còn giữ cả bằng chứng , sắc mặt lập tức biến đổi.
Các lãnh đạo cũng sa sầm mặt mày, hỏi thẳng:
“Viện trưởng Mạnh, ông giải thích thế nào đây?”
Trán ông túa mồ hôi lạnh, vội vã đáp:
“Đây là khoản tiền thưởng mà định phát cho đội ngũ y bác sĩ tham gia ca phẫu thuật. Chỉ là vì một vài nguyên nhân, kịp phát hết mà thôi.”