Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trên mặt cô hiện rõ vẻ tò mò, đang thầm đoán xem nam chính mang về cho cô những món lương thực quý giá nào.
Đại khái  một hộp thịt heo đóng hộp hình bầu dục, to bằng hai nắm tay đàn ông; một chai thủy tinh đựng quả đào vàng óng.
Hai gói lớn kẹo sữa con Thỏ Trắng loại lớn, hai hộp sữa lúa mạch loại lớn, cỡ tương đương .
Một hộp sắt lớn đựng thịt bò khô, còn  một gói mứt táo nhập ngoại, to chừng hai ngón tay cái đàn ông; một gói tôm khô chiên giòn, và một gói kẹo đậu nành.
Diệp Mạn Tinh thầm nghĩ đầy tò mò. Rõ ràng cô chỉ thấy   mang theo một bưu kiện màu xanh lính về nhà,   mang về nhiều món quà vặt quý giá đến thế?
Những món đồ , món nào mà chẳng quý như vàng?
Chỉ riêng một gói kẹo sữa con Thỏ Trắng loại lớn   giá trị tựa như một chiếc Rolls-Royce của thế kỷ  . Hộp thịt heo quý giá , đào vàng đóng hộp,  sữa lúa mạch, chỉ cần lấy  biếu gia đình  quê cũng  là món quà cực kỳ xa xỉ, khó  .
Dạo  cô  buồn nôn, đường thịt đều  dám đụng tới. Cô mở hộp đào vàng , dùng một que tăm tre xiên lấy miếng đào vàng nhỏ, đưa lên miệng cắn.
Quả đào vàng mềm mại trượt  khoang miệng, hương vị chua ngọt dịu mát của đào vàng lan tỏa khắp khoang miệng. Vị đào vàng thoang thoảng  càng lúc càng kích thích vị giác của cô, khiến cô thèm ăn  thôi.
Ở thời đại  ngay cả lương thực thô cũng  đủ ăn, đến cả một tiểu đào hoa tinh như cô cũng ít khi  ăn thường xuyên. Hộp đào vàng   mở , khiến cô  kìm  mà nuốt ừng ực mấy ngụm nước bọt.
Gà Mái Leo Núi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-80.html.]
Cho dù còn  vị tanh nhẹ của kim loại, nhưng thật sự  ngon.
"Có ngon ?"
Khuôn mặt thanh tú, diễm lệ của cô  đến nao lòng, ai  cũng sinh lòng yêu mến.
Cô vốn sở hữu sắc diện mị hoặc của một tiểu yêu tinh, thế nào là làn da trắng như tuyết, đôi mắt sáng tựa vì , Tống Văn Cảnh xem như   mở mang tầm mắt.
Hơn nữa khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh xắn của  vợ trẻ, hai má phúng phính, nom hệt chú sóc nhỏ ăn vụng, khiến   bất giác dừng chân ngắm .
"Ừm, ngon quá."
Diệp Mạn Tinh  bắt quả tang ăn vụng. Sao  đàn ông    chẳng hề  tiếng động  chứ?!
Tống Văn Cảnh khẽ mỉm :
"Thích ăn món gì, em cứ ,    sẽ mang về hết cho em."
Nghe  lời , Diệp Mạn Tinh chợt ngẩn ,  chút bối rối. Chẳng lẽ Tống Văn Cảnh cũng giống như  chồng, đều thích cho cô ăn như  ?