"Hơn nữa, Tinh Tinh  thích con."
Mẹ Tống  đến chuyện  đặc biệt vui vẻ, con trai bà còn   , nhưng bà thì mừng lắm vì bỗng nhiên  một cô con dâu đáng yêu đến .
Tống Văn Cảnh    chút lúng túng. Thích  ư? Mẹ     cô con dâu quý hóa của bà đang  ly hôn ?
Tống Văn Cảnh trầm mặc, mãi  mới khẽ đáp khẳng định: "Dạ."
Cộc cộc cộc.
Bên ngoài   kêu ăn cơm: "Anh, , đến giờ ăn ." Giọng Tống Văn Lâm vang lên, pha chút tinh quái:
"Anh,  lúc    ở trong phòng,   giúp chị dâu nấu cơm ?"
Tống Văn Cảnh  khỏi ngẩn : Từ bao giờ mà đến cả  cũng  cô vợ nhỏ  mua chuộc  ? Thân hình Tống Văn Cảnh cao lớn, đôi chân  dài, khi   lên thì ánh sáng trong phòng  che khuất một phần. Anh sải bước dài  tới cửa, đột nhiên  thấy tiếng "ối" của  .
Mẹ Tống vẫn cứ cảm thấy   bỏ sót một chuyện quan trọng, giờ mới sực nhớ : "À,  nhớ ! Vừa nãy con  hỏi  chuyện gì  ? Có  Tinh Tinh cãi vã với con ?"
Tống Văn Cảnh,   mới đưa đôi chân dài  khỏi cửa, khẽ nhíu mày. Cái sự nhạy bén của   đôi khi thật đáng nể!
Gà Mái Leo Núi
Tống Văn Cảnh  hé răng đáp lời.
Mẹ Tống như sực nhớ  điều gì, bỗng trở nên buồn bực, nhắc khéo: "À  , Kiều Kiều   Tinh Tinh  ít  con ạ. Vì lúc đó con bé nhắc tới chuyện của con nên  nhất thời  ngăn kịp."
"Tinh Tinh  về tới    hết cả, nó còn  rằng..."
"Nói chuyện gì ạ?"
Mẹ Tống  khuôn mặt tuấn tú của con trai, bất đắc dĩ : "Tinh Tinh bảo, Kiều Kiều  kết hôn với con,   ở  lưng   nó cơ chứ?"
Mẹ Tống bây giờ còn nhớ rõ khuôn mặt của Trần Kiều Kiều lúc đó, gần như là xanh mét  trắng bệch.
Đến nay Mẹ Tống vẫn  thể nào tưởng tượng nổi, cái con bé Kiều Kiều ,    thể  thứ tâm tư  chứ? Khi cô hỏi đối phương  định ly hôn , Trần Kiều Kiều im bặt, liền  suy đoán của con dâu quả thật  khả năng.
Cô   kết hôn ,   cô    ý nghĩ quá đáng như  cơ chứ? Tống Văn Cảnh vẫn giữ vẻ mặt bình thản, nhưng khi  những lời , đôi chân  bước  ngoài  cứng đờ.
Khuôn mặt tuấn tú chợt căng cứng , trong nháy mắt đôi lông mày  nhíu chặt , hằn thành một đường sâu hoắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-78.html.]
Trong đầu Tống Văn Cảnh giống như  sét đ.á.n.h trúng: Anh , hiểu lầm , e rằng còn khiến cô vợ nhỏ giận dữ hơn cả những hiểu lầm  đó.
Chuyện cô vợ nhỏ nhất quyết đòi ly hôn, chắc chắn  thoát khỏi việc  liên quan đến Trần Kiều Kiều. Tống Văn Cảnh  bao giờ đ.á.n.h phụ nữ, nhưng lúc   hận  thể táng cho Trần Kiều Kiều một trận. Thật nực , một cô gái  kết hôn, vì   chạy tới phá đám chuyện tình cảm của ?
Chương 79-80-81-82-83 ---
Tống Văn Cảnh bất đắc dĩ thở dài: Cô vợ nhỏ vẫn một mực đòi ly hôn. Anh nghĩ, phần lớn là do cô  hiểu lầm  và Trần Kiều Kiều là thanh mai trúc mã,  đ.â.m  ghen lồng lộn.
Anh tự hỏi, một cô gái, mấy tháng  còn nhất quyết chuốc t.h.u.ố.c để ép gả cho , thế mà mấy tháng , khi  mang cốt nhục của ,  kiên quyết đòi ly hôn? Thật khó hiểu!
Tống Văn Cảnh,  cảm thấy đời  sợ nhất là  vu oan, thầm nghĩ: ... ai bảo cơ thể   chịu  lời chứ,  chạm  cơ thể của cô vợ nhỏ, đáy lòng  dâng lên từng trận thương tiếc, thầm nhủ  cưng chiều cô thật !
Làm    thể đồng ý ly hôn  cơ chứ??
Cô vợ nhỏ còn quá trẻ, mặc kệ cô  tức giận thế nào, tóm   vẫn  giữ cô  bên .
Ban đêm,  khi dùng cơm tối, Tống Văn Cảnh ở trong sân sửa soạn mấy tấm ván gỗ, định đóng một cái thùng tắm cho cô vợ nhỏ. Trong lúc vô tình,    nhắc tới, mới  cô vợ nhỏ tắm rửa chẳng  tiện nghi.
Tống Văn Cảnh tự nhủ: ... thời gian nghỉ phép của   còn nhiều, trong kỳ nghỉ eo hẹp , đương nhiên   sắp xếp  việc tươm tất cho cô vợ nhỏ, dù chỉ ở nhà đôi ba ngày,  cũng mong cô  sống thoải mái hơn đôi chút.
Màn đêm buông xuống, Diệp Mạn Tinh bưng chậu  sân lấy nước,  đun lên để rửa chân. Mẹ Tống    thấy,  tủm tỉm đẩy con trai  hỗ trợ: "Đi giúp vợ con một chút, chuyện   gì mà vội vàng  con."
Cô hoa đào nhỏ run rẩy đến mất cả hồn vía: Để  đàn ông  tiền đồ xán lạn     bưng nước rửa chân cho  ?
"Ôi, chồng...  cần  mà!"
Tiếng  cao giọng của cô hoa đào nhỏ khiến Mẹ Tống giật thót tim.
Nam chính dáng  cao ráo, đôi chân dài, toát lên khí chất lạnh như băng. Vậy mà   bước tới  mặt cô, đôi mắt thâm thúy như mực  thẳng  cô. Rất nhanh,  bưng chậu tới, khom  múc đầy nước nóng. Thấy cô còn chần chừ,   thêm một câu: "Đi thôi,    gọi một tiếng 'chồng' đó ?"
Một cỗ nhiệt khí ập đến, gò má Diệp Mạn Tinh khẽ ửng hồng.  là tự  rước họa  , tiếng gọi "chồng"  chẳng  là  tùy tiện thốt  ?
Lúc  bên ngoài trời  tối mịt, ngay cả cha chồng,    ở công xã, cũng  về. Biết con trai về,  đúng lúc  tin   thăng chức, ông đang nóng lòng chờ  để cha con cùng hàn huyên.
Tống Văn Cảnh vẻ mặt bình thản như , tự tay bưng chậu nước nóng  trong, thẳng tiến căn phòng phía đông nơi hai  ở. Chậu sứ trắng họa tiết hoa đỏ hoặc cá chép vàng, vốn là thứ  dùng phổ biến nhất cho việc rửa mặt, rửa chân trong cái thời buổi .
Dáng  Tống Văn Cảnh cao lớn,  bước   khiến cả căn phòng như tràn ngập  thở đàn ông của . Diệp Mạn Tinh đang  gì đó?