Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Khi  thấy khuôn mặt trắng ngần của cô vợ nhỏ, nhỏ nhắn, xinh , cùng đôi mắt trong veo như giọt mưa của cô,  tức giận trong lòng Tống Văn Cảnh đều tan biến  còn.
Diệp Mạn Tinh im lặng   gì: ...? Cô sợ   đắc tội c.h.ế.t với   .
Giọng  vẫn lạnh như băng. Khi  cầm chiếc cốc sứ lên, tay  chạm  đầu ngón tay cô, lập tức rụt .
Tự đặt   vị trí đó mà nghĩ xem, nếu ai đó hạ t.h.u.ố.c ,  lên giường,  ép cưới , chỉ nghĩ đến đó thôi, Diệp Mạn Tinh  hận  thể rút d.a.o  c.h.é.m c.h.ế.t kẻ đó .
Diệp Mạn Tinh vốn yêu thích tự do, thầm nghĩ: ... là hết chỗ ! Cái tính cách  của ,   chỉ vì trách nhiệm mà  tự  khổ  đến  ?
Thế nhưng trong lòng cô cũng cảm thấy  kỳ lạ, tại  tính cách  như , mà trong nguyên tác,  ba năm  vợ đầu qua đời   tái hôn,   nuôi dạy hai đứa con của  vợ đầu trở nên hư hỏng như ?
Trong khi tái hôn với nữ chính, các con   nuôi dạy   triển vọng? Hay là   hỏi vì  cô   ly hôn?
Bởi vì cô vốn  thích tự do,    thể để nội dung truyện điều khiển, ép buộc cô  sinh con chứ?
Sau khi Tống Văn Cảnh  ngoài,  liền mang chiếc cốc sứ của cô vợ  rửa.
Gà Mái Leo Núi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-75.html.]
Sau đó,  xắn cao tay áo, vươn tay mở van ống tre dẫn nước bên . Dòng suối trong vắt ào ào xối lên cánh tay , b.ắ.n tung tóe những bọt nước li ti.
Làng họ Tống ba bề giáp núi, dòng suối từ  cao đổ về quả thực trong veo, mát lạnh. Người làng thường chọn những cây tre già, chắc khỏe, chẻ đôi  gọt sạch các đốt, tạo thành máng dẫn nước tự nhiên.
Dòng suối mát lạnh đổ lên mu bàn tay, nhưng ngọn lửa hừng hực trong  Tống Văn Cảnh chẳng hề vơi bớt.
Một tiếng xoẹt nhỏ vang lên. Anh quẹt que diêm  thành bao thuốc, châm một điếu. Ánh lửa bập bùng lúc sáng lúc tối, khuôn mặt tuấn tú lúc  chìm trong ưu tư.
Bao lâu nay, Tống Văn Cảnh luôn nổi tiếng là  trầm tĩnh, ít ,  kiên nghị. Vậy mà hôm nay,   đầu tiên cảm thấy  cô vợ  cho    yên, chẳng    .
Mẹ Tống  bước   thấy thằng con trai cao lớn của   thừ   chum nước. Bà cất tiếng gọi từ ngưỡng cửa: "Làm cái gì mà cứ  thừ  đó thế? Vào nhà  con!"
Thằng con  đúng là chẳng  bà bớt lo chút nào. Nhìn bộ dạng nó thế  là    chuyện với con dâu   như ý .
Mẹ Tống nghĩ bụng, con dâu thì chỗ nào cũng . Sao tự dưng, thằng con trai   càng ngày càng chướng mắt, chẳng  một phần như con dâu lúc nào cũng khiến   yêu quý?