Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thật  ngoài dự liệu của Diệp Mạn Tinh: Tống Văn Cảnh quả thực  mua về những tấm vải thượng hạng nhất của thời đại . Vậy là về , cô chẳng còn  chịu cảnh dị ứng nữa  ?
Những tấm vải mềm mại  gây khó chịu, làn da cũng  còn  cọ xát đến đỏ ửng nữa? Khuôn mặt trắng nõn xinh  của Diệp Mạn Tinh bừng sáng niềm vui, tiếng  dịu dàng cất lên, mang theo cả sự sung sướng: “Cảm ơn , em thích lắm.”
Nghe lời cảm ơn dịu dàng , đôi mắt Tống Văn Cảnh bỗng trở nên sâu thẳm. Ánh mắt hân hoan của  vợ nhỏ khiến  ước gì   thể mua cả một xe vải vóc   về cho cô.
Khi còn  kịp ngắm kỹ gương mặt cô, cơ thể  dường như   cô mê hoặc. Giờ đây,  khi  ngắm kỹ dung nhan ,  phát hiện  càng thêm khó lòng kiềm chế chính .
Chưa bao giờ  nghĩ rằng chỉ bằng một câu “cảm ơn” nhẹ nhàng của  vợ nhỏ  khiến   ôm cô  lòng,  cô thuộc về  đến thế.
Tống Văn Cảnh bỗng cứng ,  khẽ mím môi. Mặc cho cơ thể  dậy sóng nhưng nét mặt  vẫn giữ vẻ lạnh lùng như cũ. Anh cố nén , chỉ khe khẽ đáp cô một tiếng: “Ừ.”
Người đàn ông  thật quá khó gần gũi. Đó là kết luận mà Diệp Mạn Tinh tự rút   những ngày chung sống với Tống Văn Cảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-69.html.]
 vì    lòng mang về nhiều vải vóc mềm mại như  nên cô cũng  còn chấp nhặt thái độ lạnh nhạt của  nữa.
Việc quan trọng  mắt là  thương lượng chuyện ly hôn,  đó cô và  sẽ cùng   tới bệnh viện, nhanh chóng giải quyết chuyện thai nghén khi còn sớm để tránh  chuyện trở nên phức tạp hơn với việc  con.
Gà Mái Leo Núi
Thấy Diệp Mạn Tinh  xem vải vóc, Tống Văn Cảnh chủ động nhận lấy chiếc cốc tráng men. Chén sữa mạch nha  vơi  gần nửa, lúc  cầm , ngón tay  khẽ chạm  ngón tay  vợ nhỏ. Chỉ một cái chạm nhẹ, từ nơi tiếp xúc  truyền đến một luồng điện.
Cơ thể  trỗi dậy một nỗi khát khao, thôi thúc  níu giữ lấy ngón tay  vợ nhỏ. Anh   với cô rằng: Nếu cô  bất cứ điều gì khúc mắc,  nhất định sẽ giải thích rõ ràng.
Cuộc sống của một  phụ nữ  khi ly hôn  khó khăn, nếu cô vẫn là vợ  thì   thể dốc hết sức  che chở, mang  cho cô một cuộc sống  , viên mãn hơn.
Diệp Mạn Tinh vẫn đang mải chìm đắm trong niềm vui sướng khi nghĩ đến những tấm vải mềm mại  gây dị ứng,   trầy xước làn da , đương nhiên chẳng bận tâm đến những suy nghĩ trong lòng Tống Văn Cảnh  lúc .