Diệp Mạn Tinh  căn hầm trong  gian chất đống mười mấy khối đá lớn, dùng dụng cụ cắt đá cắt . Chưa cắt  bao nhiêu, bên trong  lộ  sắc xanh mướt . Cô vui vẻ  tự thưởng cho  một bữa đại tiệc sơn hào hải vị.
 thật đáng tiếc, bông hoa cộng sinh của cô   ở đây, bản thể gỗ đào cũng  . Cô  thể chọn  nguyên thạch cắt  nước xanh, nhưng   thể cắt  phỉ thúy cao cấp,  thể dùng mắt thần để nhặt  bảo vật. Cô đành  tham gia đấu giá công khai thôi.
Diệp Mạn Tinh vẫn  chút tiếc nuối.
Đấu giá công khai thì chắc chắn  thể dùng khả năng đặc biệt để kiếm lời.
 mà, Diệp Mạn Tinh chợt nhớ tới vận khí nghịch thiên của Tống Văn Cảnh, như nhân vật Long Ngạo Thiên trong truyện. Đáy lòng cô khẽ nóng lên. Hay là cô dẫn Tống Văn Cảnh  chọn nguyên thạch nhỉ?
Cũng  cần  phân biệt  là khối nguyên thạch . Cứ để  tùy tiện chỉ tay cho cô là  .
Diệp Mạn Tinh vui vẻ chốt hạ “kế hoạch” . Đây là những món ngon thượng hạng mà cô  cất công sưu tầm. Cô bật chiếc đài cassette trong  gian lên, mở một bản nhạc nhẹ nhàng,  tận hưởng bữa ăn ngon lành.
Cả ngày hôm nay kiếm  năm triệu,  cắt   ít ngọc thạch, cô  là  giàu . Diệp Mạn Tinh đút cho mộc nhân hình gỗ đào một chút ngọc thạch, bật chế độ giải trí. Mộc nhân bắt đầu kể chuyện  cho cô , thậm chí còn  thể  tiểu thuyết.
Cuộc sống  thật là sung sướng  bao.
Két két một tiếng.
Bên ngoài vang lên tiếng cửa mở. Diệp Mạn Tinh đang bưng một mâm gà KFC từ  gian bước , miệng còn đang nhấm nháp một miếng cánh gà, thì bất ngờ đối diện với Tống Văn Cảnh đang xách một chiếc cặp bước .
Gà Mái Leo Núi
Diệp Mạn Tinh: ...?
Tống Văn Cảnh cũng sững sờ.
Khụ khụ khụ, Diệp Mạn Tinh vội vàng nuốt miếng cánh gà trong miệng, suýt chút nữa thì nghẹn c.h.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-672.html.]
Tống Văn Cảnh  vợ mà  khỏi ngỡ ngàng,  thực lòng chẳng ngờ cô   một mặt đáng yêu đến thế. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn như ngọc, nay hai má phúng phính hệt như chú sóc con đang nhấm nháp hạt dẻ, khiến lòng  bỗng dưng mềm .
Anh vội bước tới, rót một ly nước ấm cho cô: "Từ từ thôi em,  mà vội vàng quá ?" Vừa ,   khẽ vỗ lưng giúp cô.
"Anh ba,   dùng cơm tối ?" Ăn thì chắc chắn là  . Mấy món ngọc  tay họ mỗi thứ  giá đến cả triệu bạc, riêng món  ước chừng  ngót nghét chục triệu.
Ánh mắt dò xét của  ít  cứ dán chặt  họ, nên Tống Văn Cảnh và vợ  cố ý tách   riêng. Ngay cả đám  Tân Lâm cũng ,  thực sự mang hàng và nhận tiền đều là vệ sĩ trợ lý. Bọn họ   cùng  chủ nhà , đây là cách để thu hút sự chú ý, để những   mang ngọc và tiền  an  hơn một chút.
Lúc  về, Triệu Chiêu Hoa dù gì cũng ghé ăn mì. Tống Văn Cảnh vì lo lắng cho vợ, đúng là một ngụm nước cũng  kịp uống.
Diệp Mạn Tinh dứt khoát lấy thức ăn  dùng trong  gian , thừa lúc Tống Văn Cảnh  cất cặp thì bày biện xuống. "Anh ba,   em  gọi  mang đồ ăn tới,  tạm dùng  ạ." Tạm gì mà tạm, quả thực là sơn hào hải vị chứ!
Ngay cả cô cũng  ăn no .
Tống Văn Cảnh  vợ  chuẩn  thức ăn cho , đôi mắt đen láy như phủ thêm một tầng ánh vàng rực rỡ: "Vợ đúng là tuyệt vời!" Dùng bữa xong, đại khái là Diệp Mạn Tinh đang vui nên còn  mật với Tống Văn Cảnh thêm một bận.
Thật  cô cũng  “âm mưu” cả đấy,  thử vận may của Tống Văn Cảnh một chút.
Cô  gọn trong lòng , cảm nhận từng luồng  nóng phả  từ những bắp thịt rắn chắc của . Ngón tay cô khẽ sờ nốt ruồi son mà cô thích nhất, giọng điệu ngọt ngào tựa hồ một tiểu yêu tinh: "Anh ba , em  thể nhờ  giúp một chuyện  ?"
Tống Văn Cảnh thực  cũng đang định hỏi cô vài chuyện. Nghe ,  nắm lấy bàn tay đang nghịch ngợm của cô, giọng   lộ  vẻ ấm áp: "Em  ?"
Diệp Mạn Tinh bỗng nhiên xoay . Tống Văn Cảnh vội vàng ôm chặt lấy cô, sợ cô vô ý đụng trúng bụng.
"Cứ từ từ mà ,  cần vội."