Chẳng lẽ thể chất của vợ cực kỳ đặc biệt, gần gũi với cô chẳng những  thể giúp   duy trì tỉnh táo, còn  thể khiến cho thể chất lẫn sức khỏe của  đều  hơn ư? Trái tim Tống Văn Cảnh đập thình thịch,  mặt  vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng cảm xúc trong lòng  cuồn cuộn dâng trào mãnh liệt.
Nếu là thật,  vợ   ?
Nếu cô    là một báu vật hiếm , một khi   khác  , sẽ  bao nhiêu kẻ  cướp cô về giam giữ?
Tống Văn Cảnh  nghĩ tới cảnh tượng đó, đáy lòng mơ hồ dâng lên một cảm xúc khó kiềm chế, còn  một loại hoảng loạn dường như sẽ  thể kiểm soát. Người mà   nâng niu hết mực,   thể để cô rơi  nguy hiểm như  ?
Có lẽ vốn dĩ vợ   hết  chuyện  đúng ?
Tống Văn Cảnh hô hấp dồn dập. Vậy   là mỗi    bệnh, cô đều sẽ cố ý chữa trị cho  ?
Gà Mái Leo Núi
Anh  thể kiềm chế nhịp tim đập ngày càng nhanh, bàn tay vô thức chạm  tấm ảnh của vợ mà  luôn mang theo bên .
Anh vuốt ve tấm ảnh, cơ bắp rắn chắc trong nháy mắt căng cứng. Anh chỉ cảm thấy trái tim luôn đập đều nhịp giờ như  một chút gì đó ấm áp bao bọc: "Anh hai, em  dám chắc liệu   do nguyên nhân đó , để lát nữa em  hỏi xem ."
Đang lúc hai   chuyện, một trận kinh hô vang lên: "Thật sự là ngọc băng chủng! Viên  chỉ  chút tì vết nhỏ, độ thuần khiết bên trong  tạp chất ảnh hưởng , nhưng cũng thuộc loại phỉ thúy từ hạng trung trở lên chứ!"
Lúc  ngay cả  mà  Lâm đợi cũng  tới.
Khi họ  xuất hiện, đám  lúc  còn đang vây quanh lập tức tự động tránh  một lối  để họ bước qua. Tống Văn Cảnh và Triệu Chiêu Hoa phản ứng nhanh hơn, gần như là trong chớp mắt  đến bên cạnh Diệp Mạn Tinh.
Lúc  mấy doanh nhân buôn bán ngọc đá quý  mặt tại hiện trường   lượt  giá mấy lượt .
Có một vị doanh nhân : "Cô gái,   giá 180 vạn, cô  bán ?"
Một doanh nhân khác : "Quá keo kiệt, mới  180 vạn. Quý cô đây,   giá 3 triệu, cô chịu bán ?"
Đoàn đội bên cạnh Tân Lâm   nhịn  lên tiếng: "Cậu cả."
Tân Lâm mím môi. Anh  nghĩ nhất định Diệp Mạn Tinh sẽ bán cho  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-670.html.]
     cô  chịu thiệt thòi, dù  cũng  để cho đoàn đội những công ty   thấy giá trị thật của nó.
"Ra giá ." Tân Lâm  chờ bọn họ gọi giá một lượt nữa  mới . Chuyên gia trong đoàn của Tân Lâm  thẳng: "Cô Diệp, Tân Thị chúng   giá 5 triệu."
"Ồ!"
Một tiếng "thịch" vang lên,   lảo đảo  ngã vật xuống đất. Mọi   sang, hóa  là tên lái buôn ,    kinh hãi đến mức khuỵu chân.
Hắn  như c.h.ế.t lặng, năm triệu ư? Cả cơ nghiệp, cả cuộc đời giàu sang của   tuột khỏi tay  ?
"Tám triệu!" Lại một tiếng hô vang. Lần , tên lái buôn    chịu nổi mà ngất lịm .
Chính là  thanh niên vẫn  gọi là  Lâm  lên tiếng. Một câu hô giá  như dội gáo nước lạnh, khiến cả hội trường đang ồn ào bỗng chốc lặng phắc.
Bởi cái giá   vượt quá xa giá trị thực tế. Viên ngọc  tuy là băng chủng, nhưng   chút tỳ vết, cao nhất cũng chỉ sáu triệu là cùng.
Tân Lâm  đây từng nhượng cho Diệp Mạn Tinh một khối ngọc thạch phẩm chất hạng trung với giá năm triệu đồng,  kể các khoản phí gia công, quả thực  hề bớt xén   khó cô chút nào.
Thế nhưng, khối ngọc  dù  cũng to như cái chậu sứ.
Còn khối , dẫu là băng chủng hiếm ,   tỳ vết, chỉ vỏn vẹn to bằng cái đĩa ăn cơm.
Diệp Mạn Tinh sẽ bán ngọc cho  công tử  ? Từ  đến giờ,  gì  chuyện đó!
Ban đầu, cô vốn định giữ  cho riêng . Nếu Tân Lâm cần, cô sẽ thẳng thừng nhượng  cho , cũng  hề đòi giá cao, chỉ lấy năm triệu chuyển cho đoàn đội của Tân Lâm mà thôi.
Chính vì thế, những  của công ty châu báu Tân Thị đều vô cùng  ơn cô.
Đột nhiên,  công tử họ Lâm  khẽ mỉm  với cô: "Cô Diệp ngẫm nghĩ cho kỹ nhé, thêm ba triệu mà cô cũng  màng ?"