Khóe miệng  khẽ nhếch lên, hệt như một chú mèo  vuốt ve êm ái.
Diệp Mạn Tinh lấy  lạ: ...
Sao   đột nhiên vui vẻ đến nhường ?
Lúc Triệu Chiêu Hoa lái chiếc xe Jeep tới, cô còn  thấy  khẽ : "Trong lòng , vợ vẫn mãi là  xinh  nhất."
Tống Văn Thư đuổi theo phía , cũng  quên nịnh nọt  trai , vội vàng   bao lời  ý , nhưng tạm thời  tiện kể  hết.
Khi mấy  xuất phát đến Thụy Lệ ở phía Nam, bọn họ  tổng cộng ba : cô, Tống Văn Cảnh và  Hai Triệu.
Về phía Tân Lâm thì  Tân Lâm,  Giang lém lỉnh, trưởng phòng Đỗ Thành cùng vệ sĩ Thẩm Hoa. Đoàn của họ tổng cộng bảy , cũng lên đường  chợ đá quý.
Tân Lâm cùng vệ sĩ và đoàn tùy tùng của công ty, đều  theo . Diệp Mạn Tinh  thấy vệ sĩ mang theo mấy chiếc vali, nếu cô  lầm, hẳn bên trong là những sấp tiền mặt chứ gì?
Cô bật  với ý nghĩ  của ,  điều thời đại  đúng là  ít   tiên phong  nhập hàng, chủ yếu là vì  nơi nhận tiền mặt ngay, hoặc là chấp nhận cả đô la Mỹ.
Chợ nguyên thạch ở gần biên giới nước láng giềng,  nguy hiểm thì quả thực là nguy hiểm, nhưng đó chỉ là đối với  thường.
Gà Mái Leo Núi
Còn cô  thể né tránh những đòn tấn công,    hai Triệu là một  cực kỳ giỏi võ nghệ.
Hơn nữa, ngay cả nam chính Long Ngạo Thiên với vận mệnh trời ban cũng  theo, quả thật chẳng cần lo lắng gì nhiều.
Sau khi đến nơi, nhóm Tân Lâm lập tức nhanh chân tìm hai  dẫn đường, cả bọn tách    hai chiếc xe tải để tìm khách sạn.
Vì cần lái xe  , ngày đầu tiên họ thuê hai chiếc xe dạo quanh, ai ngờ khi xe chạy đến cổng thì đột nhiên va chạm với chiếc xe phía . Tống Văn Cảnh che chắn cho vợ xuống xe , còn Triệu Chiêu Hoa với tính tình nóng nảy,  kìm nén từ lúc đặt chân đến đây, liền bực dọc : "Có  lái xe  thế?"
Phía  là mấy thanh niên mặc áo phông đen, quần jean sẫm màu, nom khá ngầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-663.html.]
Đứng đầu là một  phụ nữ mặc chiếc áo cộc tay màu đỏ chói, quần ống loe đen và thắt nhiều b.í.m tóc con. Miệng cô  còn nhai kẹo cao su chóp chép.
Cô  "úi chà" một tiếng,   Triệu Chiêu Hoa hỏi: "Từ  đến đây mà lạ mặt thế? Xa lạ quá nha?"
Triệu Chiêu Hoa dùng ngón cái lau khóe miệng   khẩy: "Từ chỗ nên tới,  đến nơi cần ,  , nơi  là nơi buôn bán giao dịch,  cho phép   ?"
Triệu Chiêu Hoa khi   gì trông còn bình thường,  mở miệng  là khí thế hung hăng toát , thật sự khiến  khác  dè chừng.
Người phụ nữ  ban đầu còn tưởng là "con mồi" dễ xơi, ai dè  gặp  đối thủ khó nhằn.
Cô  lập tức phóng ánh mắt về phía Diệp Mạn Tinh,  đó ánh mắt cô  rung động mãnh liệt. Đôi nam nữ  quả thật đều quá đỗi  mắt.
Diệp Mạn Tinh thấy khó chịu trong lòng, một  phụ nữ  xuất hiện,  thể cứ để nam chính  mặt  chuyện chứ?
Cô hỏi  cô : "Là do các cô va chạm  xe của chúng , bây giờ chúng   thể   ?"
Người phụ nữ  "a" một tiếng,  còn  với cô: "Người   tồi đấy!"
"Con phố  tạm thời các   thể  qua, mấy con phố còn  thì  thể đấy." Cô   xong, "bịch" một tiếng nhảy lên xe, nhường đường cho bọn họ  .
Triệu Chiêu Hoa  tức giận,   là một  vô cùng xốc nổi, tuy thô lỗ nhưng  khá tinh tế. Con phố  rõ ràng  cho , chứng tỏ hơn nửa  nguyên thạch ở đây  thể cắt  ngọc thạch.
Anh  thật sự  xông  đó.
Diệp Mạn Tinh vội : "Anh hai, chúng  đổi đường khác thôi."
Việc đổ thạch   ai   ngọc là  ngọc, cô cũng  tùy tiện phán đoán, chủ yếu là cảm nhận  một cảm giác  quái dị từ   đám   . Cô  thể  rõ , chỉ cảm thấy   thoải mái.
Mấy  liền đổi đường,  dẫn đường ở phía  xoa mồ hôi lạnh  trán, khuyên nhủ: