"Cũng vì yếu tố địa lý mà những vật phẩm đấu giá tại đây đều cần quý vị đích  đến trụ sở chính Ngọc Chi Lâm của chúng  tại Hồng Kông để nhận hàng. Thôi  ,  sẽ   mất thêm thời gian của quý vị nữa, phiên đấu giá chính thức bắt đầu!"
Dưới khán đài, nhiều  còn hưng phấn hơn cả cô MC, hối thúc: "Nhanh lên nào!"
Cô gái vẫn mỉm  vô cùng lễ phép. Sau khi    im lặng, cô bắt đầu giơ bảng:
"Linh quả táo cực phẩm  tổng cộng 50 thùng, mỗi vị khách chỉ  mua tối đa 10 thùng. Giá khởi điểm là 300 ngàn đồng một thùng, giá trần là 600 ngàn đồng. Mỗi  tăng giá  quá 200 ngàn đồng. Xin mời quý vị bắt đầu đấu giá."
Kiểu yêu cầu  thật kỳ lạ!
Hai mắt Triệu Chiêu Hoa trợn tròn  khi  xong. Anh thốt lên: "Một thùng 300 ngàn, 10 thùng là những 3 triệu đồng, mà còn   giao hàng đến tận nơi?"
Trời đất quỷ thần ơi, thế thì ai mà dám giơ bảng kiểu đó?
Lỡ     chịu giao hàng thì ?
Tống Văn Cảnh cũng  thấy. Anh phân tích: "Nói cách khác, với hạn mức , chỉ  5   thể sở hữu  táo . Giá trần là 600 ngàn đồng,  chỉ riêng táo   thể thu về từ 15 đến 30 triệu đồng."
Mặc dù Tống Văn Cảnh luôn tự thấy kiến thức của   hề ít, nhưng  cũng  chấn động mạnh. Im lặng  lâu   gì,   từng  hóa  Ngọc Chi Lâm   loại trái cây cao cấp đến thế!
"Chuyện ..."
Triệu Chiêu Hoa cũng hít một  lạnh. Anh thầm nghĩ, kiểu đấu giá  chắc chẳng dễ bán  . Thế nhưng, tiếng cô gái  dứt, những tiếng   khán đài  liên tiếp vang lên: "400 ngàn,   10 thùng!"
"600 ngàn,   10 thùng!"
Những lời  khiến Triệu Chiêu Hoa  cảm giác như   đến nhầm chỗ. Thật sự  nhiều  mua đến  ?
Kết quả là cuối cùng,  táo quý  năm vị phú bà giành mua, tất cả đều  bán với giá trần 600 ngàn tệ.
Tiếp đó, vài loại trái cây khác như cam, nho, lê, vải thiều   lượt  mang lên. Hầu như cứ  đưa  là lập tức  đấu giá xong ngay.
Gà Mái Leo Núi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-659.html.]
Từ đầu đến cuối,  đầy nửa giờ đồng hồ, mà tổng giá trị đấu giá  đạt tới gần 90 triệu đồng.
Kiếm tiền nhanh hơn cả cướp nhà băng  chứ!
Chuyện  quả thực  ngoài sức tưởng tượng của Triệu Chiêu Hoa. Anh  tặc lưỡi,  đột ngột hỏi: "Vậy  cố tình tới đây là vì Ngọc Chi Lâm  liên quan tới em dâu ?"
Không chỉ riêng Triệu Chiêu Hoa mang trong  mối hoài nghi , bởi lẽ vài năm , chính   và Thẩm Nhuyễn Linh là   đưa cô em dâu sang Hồng Kông.
Ban đầu, họ  là sang đó tìm kiếm cơ hội  ăn, nhưng càng về   chuyện càng trở nên rõ ràng.
Sau khi xuất ngũ,   vẫn cùng  bạn  thiết dốc lòng giúp đỡ gia đình các chiến hữu  hy sinh. Để cải thiện cuộc sống khó khăn của họ, ban đầu họ  dùng chính  tiền    để chu cấp.
Thế nhưng, "cho cá  bằng dạy cách câu cá", những khoản chu cấp  đây rốt cuộc chẳng thể hiệu quả bằng việc chuỗi cửa hàng Ngọc Chi Lâm mở cửa ở thành phố , đặc biệt mời những gia đình  tới  việc.
Chính vì lẽ đó mà Triệu Chiêu Hoa mới  kìm  mà hỏi riêng Tống Văn Cảnh.
"Ừm."
Tống Văn Cảnh khẽ đáp: "Cô   chuẩn  từ  lâu,  cũng  ngờ     ăn lớn đến ."
Anh cũng thấy chuyện   phần bất thường, nhưng đây là giao dịch tự do, mà những    tranh  mua sắm. Nghĩ kỹ ắt hẳn còn  nguyên do sâu xa khác.
Ngay lúc đó, nhân viên phục vụ nhanh chóng bưng tới cho họ một ít rượu hoa quả và những đĩa trái cây tươi cắt nhỏ, trân trọng mời họ nếm thử.
Bởi lẽ  sân khấu đang thông báo sắp bắt đầu phiên đấu giá rượu hoa quả. Vừa thấy những chai rượu   mang , phía  khán phòng lập tức vang lên những tiếng reo hò phấn khích.
"Nào, nếm thử xem loại trái cây  giá  trời  rốt cuộc  hương vị  ?" Triệu Chiêu Hoa  xòa, chẳng hề kiêng kị mà dùng đũa gắp ngay một miếng.
Và ...
Triệu Chiêu Hoa trợn tròn mắt, bất giác nở nụ : "Quả thật là loại trái cây đặc biệt, thảo nào giá nó  đắt đến kinh ngạc như !"