Bọn họ đương nhiên ủng hộ  quyết định của con dâu, nhưng việc bỏ thai thì thật   chút nào. Ông hỏi: “Tinh Tinh  ? Con bé   giữ đứa bé  ?”
Thật tình mà , những ông bố bà  chồng sáng suốt như cha Tống và  Tống quả là hiếm .
Tống Văn Cảnh  xong, một lát  mới đáp: “Vợ con vẫn   là  , hẳn là con bé sẽ giữ . Chẳng qua…”
Tống Văn Cảnh tiếp lời: “Cha, cha  với ông nội một tiếng, xem trong nhà  nữ trợ lý nào  cách chăm sóc  khác,   chút võ nghệ phòng  thì nhờ đến bên vợ con một thời gian. Con ở bên   thể về nhanh .”
“Con bé còn  bươn chải bên ngoài, con lo lắng cho nó lắm.”
Cha Tống   đến nước cũng  kịp uống, lông mày nhíu chặt: “Đã m.a.n.g t.h.a.i ,  còn  bươn chải bên ngoài chứ?”
“Cha  , lát nữa cha sẽ hỏi thử xem.”
Sau khi gác máy, ông Tống cha nhân tiện ghé về căn nhà ở thị trấn Hồng Kiều trong chuyến công tác về nông thôn. Ông kể với ông cụ Tống và bà cụ Tống chuyện Diệp Mạn Tinh   tin vui,  nhờ hai cụ xem  ai phù hợp  trợ lý,  khéo chăm sóc    chút võ nghệ để bảo vệ .
"Chà, Tinh Tinh nhà  quả là  phúc lớn." Bà cụ Tống đang ôm cặp song sinh chơi đùa,  tin mừng liền phấn khởi  mặt, vội vàng  gọi điện thoại để sắp xếp  chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-650.html.]
Thoạt  nhà họ Tống là một gia đình lớn danh giá, nhưng bởi vì nhiều  con cháu tham gia chiến trận   công việc hiểm nguy,  hy sinh  ít  nối dõi. Thế nên, cả nhà ai nấy đều yêu mến trẻ nhỏ. Những  thuộc thế hệ   như các cụ, từng trải qua những năm tháng b.o.m đạn ác liệt, vẫn giữ niềm tin  tập tục "đông con nhiều phúc", nhà  đông  thì dòng họ mới hưng thịnh, phú quý.
Bởi , Tống Văn Cảnh  mới báo tin, ngay trong đêm, nhà họ Tống  vội vàng cử hai vệ sĩ cùng một nữ trợ lý lên đường tới thành phố Đông để chăm sóc Diệp Mạn Tinh. Đó là  kể đến việc họ còn định tặng cho cô hai căn nhà nữa.
Anh hai Diệp,  khi thu hoạch xong vụ hoa quả năm nay, cũng  gửi một ít sản phẩm của nhà máy lên đây. Anh dự kiến  ba ngày nữa sẽ  mặt tại thành phố Đông để đón Diệp Mạn Tinh. Anh  đến, một là để báo cáo tình hình cửa hàng trái cây Ngọc Chi Lâm cho Diệp Mạn Tinh. Ngoài ,  còn chuẩn  những vật dụng dự phòng từ nhà xưởng của nhà máy, chẳng hạn như tã lót cho trẻ nhỏ, b.ăn.g v.ệ si.nh và nhiều thứ cần thiết khác.
Vì đây là một dự án đầu tư hơn trăm triệu, chính quyền thành phố Thâm Quyến đương nhiên  nhanh chóng phê duyệt thư đấu thầu. Hiện tại, vị trí xây dựng nhà xưởng cũng   xác định, là ở khu vực ngoại ô. Mà  là ngoại ô thì cũng  hẳn, bởi lẽ bấy giờ, Thâm Quyến vẫn còn là một làng chài nhỏ yên bình,   cái viễn cảnh nhà cao tầng mọc lên san sát như nấm  mưa như  .
Gà Mái Leo Núi
Nhà xưởng  quy mô  lớn, diện tích  đơn đấu thầu lên đến hàng ngàn mẫu đất. Toàn bộ  tiền đầu tư  đều do một  Tân Lâm bỏ , cộng với nguồn vốn từ Ngọc Chi Lâm điều động. Hiện giờ,  hai Diệp gần như là  đại diện cho Diệp Mạn Tinh trong suốt quá trình quản lý công việc công ty ở trong nước. Còn Tân Lâm, cùng với mười mấy vệ sĩ, đang cẩn trọng giám sát và lên kế hoạch tại khu vực nhà xưởng.
Anh hai Diệp hỏi Diệp Mạn Tinh về chuyện cổ phần: "Em gái,    đội thi công sắp đến chuẩn  khởi công nhà xưởng . Dự án  tổng cộng vốn đầu tư lên đến hàng trăm triệu lận đó. Em gái , em mau thành thật khai báo , rốt cuộc em kiếm   nhiều tiền như ?"
"À mà, chuyện cổ phần của hai đứa em thương lượng thế nào ? Anh thấy phần lớn vốn đều do tổng giám đốc Tân bỏ , thế ..."
Bởi vì Diệp Mạn Tinh vốn  phóng khoáng, cô  trực tiếp nhượng  cho  hai của  8% cổ phần, nhờ  hỗ trợ công việc. 8% cổ phần   chỉ tính riêng nhà máy mới, mà còn bao gồm cả thương hiệu Ngọc Chi Lâm. Đừng xem thường 8% đó nhé, chỉ tính riêng tiền hoa hồng năm ngoái của Ngọc Chi Lâm, Diệp Mạn Tinh với 50% cổ phần   chia đến 10 triệu đồng . Vậy là  hai  thể  chia tới 800 ngàn tiền hoa hồng. Thử nghĩ mà xem, trong thời đại , nhà nào  chục ngàn đồng   coi là giàu  nhất cả thị trấn , huống chi là 800 ngàn đồng cơ chứ?