Bởi vì hai   ít khi ở chung mà thường xuyên  xa  nên khi rảnh rỗi  sẽ lấy ảnh gia đình  xem.
Chính vì thế, đối với cảm xúc, giọng , vẻ mặt, thậm chí là những  đổi nhỏ trong lòng cô,  đều  thể hiểu rõ.
Khi cô  dừng ,   nhận thấy  điều gì đó  : "Vợ, em đang giấu  chuyện gì đúng ?"
Diệp Mạn Tinh ngạc nhiên,  đàn ông  thật sự  nhạy bén.
"À, em cho thanh niên trí thức Triệu vay hai ngàn nhân dân tệ, em   cho  ."
Trước khi gọi điện cô cũng  định   chuyện thanh niên trí thức Triệu mang thai, nhưng lúc  liên quan đến chuyện cho Triệu Giai Giai vay tiền, dù  cũng là vợ chồng nên cô cũng  kể.
Sau đó cô kể  một phần  cảnh của Triệu Giai Giai: "Đối tượng của cô  chính là Thịnh Hoa –    hộp gỗ đào mà em  tìm . Anh  chia hộp gỗ đào và cành đào  hai, một thứ đưa cho Trần Chu, một thứ đưa cho thanh niên trí thức Triệu, cuối cùng để họ chuyển cho em."
"Bây giờ cô  đang mang thai, đối tượng của cô  thì gặp chuyện nên  biến mất. Lúc em  thấy cô  ăn mặc còn mộc mạc hơn cả lúc ở trong thôn, em  cô  túng thiếu nên em  cho cô  mượn một ít."
Cô tưởng là Tống Văn Cảnh sẽ hỏi vài câu, nhưng   thấy một giọng  trầm thấp: "Tiền bạc trong nhà chúng  đều do em quản lý, việc lớn việc nhỏ đều  theo em. Em cảm thấy chỗ nào cần dùng tiền thì cứ dùng,  cần  bẩm báo với ."
Đương nhiên   vui khi  cô chia sẻ chuyện trong nhà.
Diệp Mạn Tinh     buồn : "Nếu là việc lớn thật sự thì  tính ?"
Cô khá tò mò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-646.html.]
Ví như chuyện cô đang mang thai,   cho    mà tự ý đến chợ đá quý, liệu chồng cô  tức giận đến mức  về trách cứ cô một trận  trò ?
Gà Mái Leo Núi
Quả nhiên cô  dứt lời, dường như tiếng hít thở trong ống  ngừng  trong giây lát, giọng  trầm thấp quen thuộc của  vọng  từ chiếc điện thoại bàn. Tống Văn Cảnh : "Phải xem đó là chuyện gì ? Về nguyên tắc,  vẫn chiều theo ý em, nhưng  hy vọng vợ  thể bàn bạc  với . Anh là  đàn ông của em, là chồng em, mặc kệ trong nhà xảy  chuyện gì,  cũng  gánh vác cùng em."
Diệp Mạn Tinh im lặng.
"Vợ,  nhớ em lắm, em là vợ  mà, bất kể là em  gì cũng đều  thể  lệnh cho . Người đàn ông của em cam đoan mệnh lệnh của em sẽ  thực hiện, nhất định  khiến vợ  hài lòng."
Ha ha.
Diệp Mạn Tinh thật sự  bật  thành tiếng: "Từ lúc nào mà miệng lưỡi  trở nên dẻo ngọt đến thế?"
Lần  Tống Văn Cảnh bỗng dưng dừng  một lúc  lâu mới "Ừm" một tiếng. Ở đầu dây bên  — nơi Diệp Mạn Tinh   thấy, tình trạng của  đang  mấy  định. Những cảm xúc mãnh liệt trong đáy mắt  như  bật tung  ngoài,  vẫn  thể kiểm soát  thể chất khác thường .
Lúc ,  thấy giọng  của vợ, cơ bắp  cánh tay căng lên, cọ xát mạnh  thanh gỗ mới khiến  dần lấy   chút bình tĩnh.
"Vợ,  thật sự  nhớ em,  chuyện gì cũng   cho  ,    bay qua đó ôm lấy em." Tống Văn Cảnh quanh năm  nhiệm vụ, thật sự nhạy bén hơn  thường  nhiều. Hôm nay vợ   điều gì đó khác lạ.
Anh cũng  thích cô giấu diếm bất cứ chuyện gì, vì  sợ nếu  sơ suất  bảo vệ  chu đáo, vợ sẽ gặp nguy hiểm.
Vận may của  luôn  , trực giác cũng nhạy bén hơn nhiều, nhờ sự nhạy bén ,   an  vượt qua vô  hiểm nguy.
WT808034 Hiện giờ, vợ đang sống  hạnh phúc bên  nhưng cô vẫn luôn mang đến cho  một cảm giác bất an, thậm chí còn tiềm ẩn cả sự nguy hiểm.