Tống Văn Thư khẽ lắc đầu: "Chị dâu, em  từng sống một . Từ khi sinh , cuộc sống của em     sắp đặt sẵn, êm đềm và thoải mái."
"Em  tự  nếm trải gian khổ, đối mặt với khó khăn. Ở xứ ,  ai  em là cháu gái của Tư lệnh cả. Em  tự  khám phá, xem rốt cuộc  hợp với con đường nào."
Diệp Mạn Tinh  khỏi ngạc nhiên khi cô   thể   những lời như . "Tiếng Anh của em   lắm. Nếu thực sự  , em  bắt tay  học ngay từ bây giờ."
"Hơn nữa, việc em  du học sẽ  tự  chi trả  khoản,  tiền  cũng chẳng hề nhỏ. Em  định  cho gia đình   ?"
Gà Mái Leo Núi
Tống Văn Thư chần chừ một lát,  mới : "Chị dâu ,  khi đất nước  cải cách mở cửa, em thấy  nhiều tiểu thương  ăn . Em định bắt đầu bằng việc mở một sạp hàng nhỏ, bán hoa quả."
Cô  c.ắ.n môi, trông như  hạ quyết tâm lớn: "Trong  thời gian , em sẽ bắt đầu học tiếng Anh. Khi nào góp đủ tiền, em sẽ khăn gói lên đường."
"Chị dâu, chị  thể  tay chữa trị giúp    ? Dù cho   tụi em  chia tay, em cũng  Trần Chu  mang ơn Tống Văn Thư em mãi mãi. Anh   khiến em đau khổ mấy năm trời, em tuyệt đối sẽ  để    toại nguyện!"
Được , coi như cô  vẫn  chút cốt cách. Ít , Trần Chu cũng  giúp cô  tìm  hướng . Diệp Mạn Tinh gật đầu đồng ý, dặn dò Trần Chu mấy hôm nữa hãy đến tìm .
Vừa giải quyết xong chuyện của cô em chồng, trời cũng  về chiều. Diệp Mạn Tinh   ngoài, thuê một chiếc xích lô đến bưu điện để gọi điện thoại cho Tống Văn Cảnh.
Tống Văn Cảnh vẫn còn đang dưỡng thương, dù  gần như bình phục. Chẳng qua, vì  là nhân vật đặc thù, chú tư Tống vẫn kiên quyết yêu cầu    tĩnh dưỡng thêm một thời gian nữa.
Hôm nay,   mới  dậy hoạt động thì Cố Nguyên  gọi báo   điện thoại.
Reng reng reng... Khi nhận điện thoại, ánh mắt của Tống Văn Cảnh dịu  khi  thấy giọng  của vợ , nhưng giọng cô nhỏ nhẹ dường như  khác ngày thường.
"Vợ ơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-645.html.]
"Anh ba,  thấy khỏe hơn ?"
Diệp Mạn Tinh    nên  cho   chuyện  m.a.n.g t.h.a.i  , dù  cô cũng   ngoài. Nếu đang m.a.n.g t.h.a.i mà   , nhất định Tống Văn Cảnh sẽ  đồng ý. Cô dứt khoát  đổi chủ đề.
Cô cũng nhớ tới   cúp điện thoại  gì đó  đúng lắm, cuối cùng vẫn là Cố Nguyên  cho cô  tình hình của . Tống Văn Cảnh đổi tay cầm điện thoại, đột nhiên  : "Vợ,  thật sự   , chẳng qua là   trở về từ tiền tuyến, cộng thêm nhiều ngày  ngủ nên mới   mất thôi."
Giọng  trầm ấm và đầy nội lực, khi  thực sự   gì đó để thuyết phục  khác thì cũng  dễ khiến   tin tưởng. Tống Văn Cảnh hỏi: "Vợ tới thành phố Đông  hả? Đây là  điện thoại ở đó ."
Đối với Tống Văn Cảnh mà , ít nhất  cũng   rõ lịch trình của vợ . Nếu vợ  đột nhiên biến mất,  sẽ lo lắng   thể bảo vệ  cô .
Diệp Mạn Tinh   thì  buồn : "Linh tính của  cũng khá nhạy bén đấy chứ."
Cô kể về hai sự việc khá thần kỳ ở thành phố Đông, giọng  trong trẻo và dễ  của cô vang lên qua ống  điện thoại.
Diệp Mạn Tinh: "Anh ba,   là em  tìm hộp gỗ đào ? Sau khi Trần Chu tìm  địa chỉ, tụi em  nhanh chóng  tới đó,  đoán xem chuyện gì xảy ?"
"Chuyện gì xảy ?" Tống Văn Cảnh  phối hợp.
Diệp Mạn Tinh  : "Ai ngờ tụi em   tìm   mà  gặp  thanh niên trí thức Triệu."
Giọng  bên  đột nhiên dừng : "Có chuyện gì xảy  ?"
Tống Văn Cảnh  giỏi phân tích tình huống,  hiểu  rõ những  đổi và thói quen trong cảm xúc của vợ .