Triệu Giai Giai: ...?
Triệu Giai Giai kể sơ qua tình hình gia đình . Mẹ cô  ly hôn  tái hôn, cha dượng trẻ hơn   nhiều. Hai    con chung, nên  cam kết rằng   Triệu Giai Giai sinh con , họ sẽ  cô chăm sóc.
Diệp Mạn Tinh cảm thấy tâm trạng thật sự phức tạp,  của Triệu Giai Giai quả là  phụ nữ cởi mở và phóng khoáng!
"Vậy nên, cô quyết định giữ  đứa bé, một phần nguyên nhân là do  cô?"
Triệu Giai Giai đáp: "Vâng. Tất nhiên, nguyên nhân lớn nhất vẫn là ở bản  .   giữ  đứa bé.   từng thật sự  điều gì   với ai  đời ,    nhẫn tâm vung đao sát hại cốt nhục của ."
Cô  cũng   nên  gì mới .
Diệp Mạn Tinh vỗ vỗ tay Triệu Giai Giai, chợt bật  mỉa mai: "Sau  nếu cô gặp  khó khăn, chỉ cần nhớ  tấm lòng  lúc ban đầu là . Cái giá của sự lầm lỡ  vốn dĩ  nhỏ. Nếu đến lúc đó vẫn  thể xoay chuyển , cô vẫn còn một cơ hội cuối cùng."
"Cơ hội gì cơ?"
"Sự thức tỉnh. Người phụ nữ thức tỉnh vẫn  thể tìm thấy hạnh phúc cho riêng ."
Diệp Mạn Tinh thở dài một tiếng. Ban đầu cô còn định hỏi về chuyện cành đào một chút, nhưng    xát muối lên vết thương của đối phương.
Cô  dậy, đẩy qua cho Triệu Giai Giai một phong bì dầy cộp.
" nghĩ  lẽ cô sẽ cần cái . Nó  thể giúp cô vượt qua những năm tháng khó khăn sắp tới một cách thuận lợi."
Thấy Triệu Giai Giai   đầy nghi hoặc, cô thở dài: "Đây là  cho cô mượn. Chờ khi đứa bé lớn  thì trả  , hoặc   cha của con cô  về thì   trả cho  cũng ."
Diệp Mạn Tinh  xong định  lưng .
Triệu Giai Giai  mở  thì phát hiện bên trong là một xấp tiền mặt dày cộp.
Mắt cô  trợn tròn, đột nhiên reo lên một tiếng: "Tinh Tinh! Cô đợi  một lát !"
Diệp Mạn Tinh vốn   lên định rời ,   cô  kéo  xuống, nhướng mày  Triệu Giai Giai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-639.html.]
Triệu Giai Giai  trả  phong bì, mà  hỏi: "Các cô đến nơi đó là  tìm    ?"
"Thật tình mà ,  từng đến nơi đó  nhiều  nhưng chẳng bao giờ gặp   . Dạo  thỉnh thoảng  vẫn ghé qua ngó thử, nhưng e là các cô khó lòng mà tìm    ."
Gà Mái Leo Núi
Cô  đặt túi xách xuống, hỏi tiếp: "Các cô tìm    việc gì ?"
Thấy các cô  xe sang,  nhiều  cùng  tìm thế , chắc chắn là  việc gấp. Thật lòng mà , cô  còn sợ mấy  Tinh Tinh đến đòi nợ   nữa cơ.
Triệu Giai Giai  lo lắng.
Diệp Mạn Tinh  Triệu Giai Giai chủ động hỏi tới, lập tức lấy hộp gỗ từ trong túi xách  đặt lên bàn.
Diệp Mạn Tinh : "Chồng của em gái  – cũng chính là Trần Chu,     yêu của cô đưa cho   một chiếc hộp gỗ đào,  thể  giá lên tới vạn tệ."
Triệu Giai Giai trợn tròn mắt,  Diệp Mạn Tinh như thể cô đang  chuyện hoang đường .
Diệp Mạn Tinh đẩy hộp gỗ đào sang phía Triệu Giai Giai: "Chúng  tìm   chính là để hỏi về thứ ." Triệu Giai Giai  chiếc hộp gỗ đào, ánh mắt cô   co rụt , dường như vẫn cảm nhận  mùi hương hoa đào quen thuộc thoang thoảng  chiếc hộp.
Triệu Giai Giai hỏi: "Cô tìm nó   vì nó   tác dụng đối với cô ?"
Diệp Mạn Tinh  châm chọc: "Phải  thế nào đây? Không  nó  cũng chẳng , nhưng nếu  thì  chuyện sẽ thuận lợi hơn một chút."
Đôi môi  đào chúm chím, đôi mắt hạnh long lanh của cô khiến      thấy yêu mến. Trong khoảnh khắc , Triệu Giai Giai thầm mong Tinh Tinh sẽ mãi mãi  an nhiên như .
Quả nhiên,  chuyện vẫn  thoát khỏi lời của Tinh Tinh.
Tinh Tinh từng bảo, nếu    thích  điều gì đó thì    mệt mỏi là gì, chẳng  giờ đây cô  cũng như  .
Triệu Giai Giai thu hồi suy nghĩ, : "Chắc là    gặp chuyện   ,  cũng  tài nào tìm   . Hồi mang bầu,   liên lạc thì       đuổi đòi nợ ráo riết, thậm chí còn  kẻ truy sát."
"Cũng bởi lẽ đó,   mới chẳng  giữ đứa bé ."
Vừa , Triệu Giai Giai  đẩy một bọc vải nhỏ về phía Diệp Mạn Tinh: "Vật  là của cô."