"Đừng dò xét !" Thậm chí giọng  của   còn mang theo vẻ vội vàng, khẩn trương. Anh  xoay , giữ chặt lấy đầu ngón tay của Diệp Mạn Tinh, đoạn giật phăng chiếc khăn, xoay  bỏ   chút ngoảnh .
Chỉ để  cho mấy  còn  bóng lưng khuất dần cùng dư vị ngỡ ngàng trong  khí.
Cậu Giang cũng là  đầu tiên  thấy   họ cao ngạo, lạnh lùng của    phản ứng kịch liệt đến thế. Anh   Diệp Mạn Tinh một cái  vội vàng xoay  đuổi theo.
Diệp Mạn Tinh: ...?
Một câu   ý là nổi cơn lôi đình ?
Cô cố tình   đấy. Nếu ,   cứ lúc nào cũng   hỏi   họ Tống một tiếng. Mà cô đây là hoa đào tinh, vốn tự do tự tại,    thì ,  tới lúc nào thì tới.
Đây là  thứ hai Tống Văn Thư  chứng kiến một  đàn ông tuấn tú đến . Có lẽ  đời , chỉ   trai cô mới  thể sánh bằng về dung mạo.
Thế nhưng  khí chất   vẻ  mấy dễ chịu.
Tống Văn Thư tò mò hỏi: "Chị dâu ơi, vị   chuyện gì mà trông khó đăm đăm ?"
Diệp Mạn Tinh khẽ , tâm trạng cô vui vẻ lạ thường. Việc đột ngột  thai cũng chẳng khiến cô phiền lòng chút nào,  lẽ là bởi Tân Lâm  sắp xếp xong thời gian đến phiên chợ đá quý.
Đối với Tân Lâm, Diệp Mạn Tinh  một linh cảm mơ hồ. Có lẽ  bạn  sắp  tin mừng , thế nhưng trực giác  mách bảo cô rằng  chuyện  hề đơn giản như .
Thôi kệ , bản  là một đóa đào tinh, cốt là  vui vẻ. Dẫu  chơi chán  thì tự động sẽ  về thôi mà.
Diệp Mạn Tinh mỉm : "Chắc là   đang cần thu xếp  tâm tình một chút."
Mùa hè, nhất là ở thành phố Đông,  khí vô cùng oi bức. Những đợt nắng nóng gay gắt ập đến, bụi đất cuồn cuộn táp  chiếc xe sang trọng, khiến  Giang chỉ  ái ngại   .
Trong xe vẫn vang lên tiếng nhạc nhẹ, thế nhưng vẻ mặt của  trai    chút  bình thường.
Cậu Giang chợt nhớ   là kẻ vung tiền như rác rưởi, thật sự chỉ   ré lên,  nhảy cẫng, thậm chí  đập đầu  tường cho xong.
Cậu Giang kêu lên: "Anh ,  đang  cái trò gì  hả? Trước đó     là kệ xác cô   còn gì?"
"Lần   định quan tâm đến mức nào nữa? Định  cha của con cô  thật đấy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-634.html.]
Cậu Giang châm chọc. Gia đình nhà họ Giang thiếu gì cô gái   chứ? Có đ.á.n.h c.h.ế.t   cũng chẳng hiểu nổi tại    trai  đẽ, kiêu ngạo, lạnh lùng của   đối xử đặc biệt với cô gái nhỏ Diệp Mạn Tinh đến thế?
Kết quả   luyên thuyên một hồi,  trai  cứ như  mất hồn, chỉ "Hả?" một tiếng cụt lủn.
Cậu Giang: ...?
Cậu   ở ghế phụ,  đầu   trai , trong ánh mắt  dường như  điều gì đó mơ hồ đang vỡ tan.
Tân Lâm siết chặt chiếc khăn mùi soa ẩm ướt trong lòng bàn tay, ánh mắt đen láy như mực càng trở nên sâu thẳm, vô tình hơn bao giờ hết.
Tân Lâm hỏi: "Vừa  em  ngửi thấy mùi hương gì ?”
Ánh mắt Tân Lâm  rối bời, rốt cuộc cô    mùi hương hoa đào     tác dụng gì ? Hiện giờ cơ thể   đang phản ứng  hề bình thường chút nào.
Cậu Giang "hề" một tiếng, mỉm  đầy vẻ trêu chọc: "Ngửi thấy  chứ! Là mùi hương thoang thoảng, chắc là mùi hoa gì đó từ vườn cây gần đây thôi mà."
Tân Lâm: ...?
Anh   ngay mà! Chỉ  mỗi   mới cảm nhận  loại cảm giác , quả thật  dám đến gần cô  nữa!
Thế nhưng Tân Lâm   thể hiểu nổi, cứ như  thôi thúc mà  tới gần Diệp Mạn Tinh một chút, dường như cô  một sức hấp dẫn trời sinh đối với  .
Chính   cũng chẳng rõ vì   thế.
Tân Lâm nhíu mày, chỉ cảm thấy đầu  càng đau hơn. Lần  là từng cơn đau nhói, hình như  mắt còn  điều gì đó thoáng qua như một thước phim  chậm.
Rốt cuộc là vì lẽ gì đây chứ?
Gà Mái Leo Núi
Tại Bệnh viện Nhân dân thành phố Đông,   đang hồi hộp chờ kết quả.
Diệp Mạn Tinh chờ Triệu Giai Giai  kiểm tra theo lịch trình , còn  thì  bên ngoài chờ tin tức.
Cô còn đang suy nghĩ,    m.a.n.g t.h.a.i từ lúc nào nhỉ? Nếu thật sự  thai,  chắc là  đến thủ đô ân ái với Tống Văn Cảnh.