Bóng  nọ  bước   vỗ tay bốp bốp: “Thân thủ cô hai Tống quả  tồi chút nào, đúng là danh bất hư truyền.”
Đối phương vóc dáng tầm tầm,  giọng thì là một nam nhân. Khi gã cất lời, tiếng  tuy thuần hậu,  như  lương thiện, nhưng cách ăn mặc và hành động  cứ như kẻ cố tình phô trương, giấu giếm điều gì đó.
“Cô hai Tống,  phận cô hiện giờ  vẻ  khó xử nhỉ? Cô  từng nghĩ đến việc đòi lấy chút lợi lộc cho  ?”
Cô hai Tống tức tối, giọng  đầy khinh miệt: “Ngươi là cái thá gì? Ngay cả mặt cũng  dám lộ  mà dám múa mép đòi ban cho  lợi lộc ư?”
Kẻ nọ  ha hả, bước đến bên đống đá vụn cách cô hai Tống vài bước  dừng .
“Không lộ mặt ắt  lý do của  lộ mặt. Chẳng  cô   quyền thế  ? Chỉ cần hợp tác với chúng , thứ cô mong  đều sẽ nắm trong tay.”
Cô hai Tống khẽ  một tiếng,  đó  lưng bỏ . Nơi  quả nhiên là một mớ hỗn độn, đến cả cô hai Tống đây mà bọn lừa đảo cũng dám  mặt giở trò.
“Cô hai Tống cần gì   vội vã như thế? Hiện giờ vị trí của cô ở nhà họ Tống đang  bấp bênh,   thể giúp cô mà.”
Giọng   vang lên đầy vẻ chắc chắn: “Chẳng hạn như  cha nuôi hiện tại của cô,  cả   trai Tống Văn Cảnh , cô liệu  thực sự hiểu rõ họ ?”
Lúc , gió nhẹ thoảng qua, những tàu lá tre xào xạc rung động.
Giọng  của kẻ đó như xoáy sâu  tâm can: “Thể chất của  nhà họ Tống vô cùng đặc biệt,  thể chấp nhận sự tồn tại của một cô con gái nuôi như cô .”
“Mà chúng   thể cho cô thứ mà cô ." Thấy bóng cô vẫn lầm lũi bước , gã đàn ông nóng nảy vội vã cất tiếng: "Dù cô mong  điều gì,  kết hôn cùng ai, chúng  đều  cách cả." Cô hai Tống chợt khựng  . Kẻ  dường như  nắm  sự lưỡng lự trong lòng cô, liền  khẩy,  ngừng thêm điều kiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-630.html.]
Cô hai Tống đột ngột dừng chân,   , hừ lạnh một tiếng: "Khua môi múa mép thật ghê gớm! Tống Văn Cảnh    dễ chọc, mấy  dám động    đúng là  tự chuốc họa  .    chút hứng thú nào cả."
Thái độ của cô hai Tống   vô cùng kiên quyết.
"Chẳng  cô vẫn một lòng   dâu nhà họ Cố  ? Nhà họ Chu cũng  tệ đó chứ,   là tay công tử bột vô dụng , mà là  ưu tú hơn, ví dụ như  thừa kế chân chính của nhà họ Chu chẳng hạn." Tiếng gió lướt qua kẽ lá, lời  của gã đàn ông  phảng phất chút mê hoặc: "Hoặc là chính  họ trong nhà họ Tống của cô, cô thấy ? Địa vị đó chắc chắn  ai  thể lay chuyển ."
Hô hấp của cô hai Tống bỗng trở nên dồn dập, đôi mắt cô  khẽ co rụt . Hai lời đề nghị  quả thực  sức hấp dẫn khôn cùng, bất kể là  thừa kế của nhà họ Cố  nhà họ Chu, đều là những dòng họ quyền thế bậc nhất.
Dù trong  những  đó    lập gia đình, nhưng kết hôn  thì ly hôn cũng là chuyện thường tình. Cô hai Tống c.ắ.n nhẹ đầu lưỡi, cơn đau nho nhỏ khiến tâm trí cô  tỉnh táo hơn đôi phần. Là  kề cận hai cụ Tống, cô  vốn tư duy nhanh nhạy, lúc   càng thêm phần tỉnh táo mà lắc đầu dứt khoát:
"Chớ  chi đến việc   đủ bản lĩnh để  điều đó  , chỉ riêng  cả của  thôi, nếu   mà thật sự nổi cơn điên thì cũng đủ sức khiến  tự rước họa sát  .”
Cô  vốn thông minh và  trực giác nhạy bén. Người  kế  mà nổi điên lên thì bất chấp tất cả, còn cô  thì vẫn  sống cho  lẽ. Đơn giản  thôi.
"Thế ư." Gã đàn ông lộ vẻ tiếc nuối  mặt: "Nếu cô   thể động đến Tống Văn Cảnh,  thì hai đứa con của   thì ?"
Gà Mái Leo Núi
Cô hai Tống suýt chút nữa vấp chân: "Anh...   đến cặp song sinh một trai một gái đó ư?"
Kẻ   đáp lời, chỉ tiến thêm hai bước về phía cô ,  buông thõng tay:
"Cô xem, vị trí của cô hiện tại thật khốn khó  bao, đến  cũng  lấy  tiếc  cho cô. Cô đang gắng sức tỏ lòng hiếu thảo với hai cụ Tống đó ư, nhưng cha nuôi của cô giờ   con ruột , liệu ông  còn đặt cô  mắt nữa ?"