Suy nghĩ của Tống Văn Cảnh chỉ còn đọng  trong câu chuyện cô , tai   đắm chìm trong giọng  dễ  của cô.
Tống Văn Cảnh đáp: “Ừm,   .”
“Cũng chẳng rõ   vì thím ba  thể sinh con  nữa.  , em  rang  một ít  nhài, lúc nào sẽ mang biếu thím  một ít.”
Lúc Diệp Mạn Tinh trò chuyện, giọng điệu cô  vui vẻ, cô đang từ tốn cân nhắc từng lời   với chồng.
Khi  chuyện, cô còn thêm chút ý trách móc nhẹ nhàng.
Tống Văn Cảnh quả thực là một   lắng , dù vợ  gì  đều yên lặng tiếp nhận, thỉnh thoảng sẽ đáp  vài câu.
Dần dần, giọng  của Tống Văn Cảnh dường như chậm  và trầm hơn, nhiệt độ cơ thể của  cũng dần hạ thấp.
Cảnh vệ  bên cạnh thấy  thì lộ vẻ lo lắng, vội vàng  gọi chú tư đến.
Cố Nguyên và Triệu Lăng cũng theo  tới nơi.
Triệu Lăng kinh ngạc : “Cái   , vì  điện thoại mà đến cả tính mạng cũng  cần nữa  ?”
Mấy  nhanh chóng đưa Tống Văn Cảnh  phòng bệnh. Sau khi kiểm tra một phen, giọng Triệu Lăng vẫn lộ rõ sự kinh ngạc: “ thấy   hồi phục khá , thể chất đặc biệt của các  lợi hại thật đấy. Cũng     là thứ gì  kích thích, khiến   trở thành   năng lực phi phàm?”
Nếu lúc  Diệp Mạn Tinh  Tống Văn Cảnh  kích hoạt  năng lực đặc biệt, chắc chắn cô sẽ lập tức khăn gói chạy thật nhanh tới.  cô   hề  .
Thậm chí cô còn   rằng   vết bớt hình trái tim của nhà họ Tống  là  sở hữu khả năng đặc biệt đến thế.
Điều  trong nguyên tác cũng  hề  nhắc đến. Sau khi gác máy điện thoại, Cố Nguyên là  nhận cuộc gọi và : “Chị dâu,   đang ngủ. Sau khi   tỉnh  thì sẽ gọi  cho chị.”
“Ừm. Cố Nguyên,   hồi phục   chứ?”
Diệp Mạn Tinh hỏi.
Cố Nguyên đáp: “Vâng, cảm ơn chị dâu  cứu em.”
Anh   quá nhiều, giọng điệu trầm . Anh đang ở cùng với Tống Văn Cảnh,  lẽ sẽ hồi phục  hơn.
Sau khi gác máy, Diệp Mạn Tinh  đến quán cơm quốc doanh ăn một bát mì thịt băm nóng hổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-625.html.]
Ở bên , mấy  Tống Văn Cảnh  xem các căn nhà xung quanh, nhưng hình như cũng  mấy ưng ý.
Ngôi nhà  mua  ở gần trụ sở ủy ban thị trấn để ông cụ tiện  , nhưng một căn nhà như    dễ tìm.
Diệp Mạn Tinh đề nghị: “Bà ơi,  là cháu bảo chị dâu bên nhà cháu đến xem một chút  ? Phòng ốc của nhà chị   vị trí  tồi  ạ.”
Bà cụ Tống thấy   vấn đề gì: “Vậy thì con cứ bảo chị dâu cháu tới xem .”
Diệp Mạn Tinh  đầu liền gọi điện thoại cho chị dâu.
Gà Mái Leo Núi
Bà cụ Tống tuổi  cao,  là  xem nhà nhưng thật  là   ngoài dạo chơi cùng bọn họ. Dẫn theo  già lẫn trẻ nhỏ, còn  cả cảnh vệ và vệ sĩ  cùng, bọn họ   chiếc xe Jeep  ngoài dạo mát. Cũng chẳng còn cách nào khác, bà cụ  lớn tuổi,  thêm đây là nơi xa lạ nên các cảnh vệ và vệ sĩ vô cùng căng thẳng, sợ sẽ  chuyện gì đó   xảy , vì  cô cũng đành chấp nhận.
Chỉ là khi bọn họ   ngoài  tình cờ gặp   quen.
“À?”
Lúc lên xe, Diệp Mạn Tinh nhận  ở phía đối diện đường hình như  một ánh mắt xa xăm như  như  đang dõi theo . Không quá rõ ràng nhưng giác quan của cô vô cùng nhạy bén nên đương nhiên sẽ cảm nhận .  khi cô  sang thì mới thấy Trần Kiêu Kiêu đang  ở phía đường đối diện, ánh mắt phức tạp  về phía cô.
Đoạn đường lớn trong thị trấn xưa nay hiếm  bóng dáng xe ô tô cỡ lớn, ngay cả một chiếc xe con cũng  là của hiếm.
Thế nhưng  mặt Trần Kiều Kiều lúc   là một chiếc xe con loại nhỏ,  rõ hãng nào, nhưng cũng đủ khiến Diệp Mạn Tinh cảm thấy bất ngờ.
Càng ngạc nhiên hơn nữa là,   khi  thấy họ, Trần Kiều Kiều, cô gái  ký ức tiền kiếp,  chẳng đến gần  buông lời lẽ khó  như . Nàng chỉ lặng lẽ    lưng .
Diệp Mạn Tinh: ...?
Chuyện  quả thực khiến cô bất ngờ,  từng  kiếp   nay  hành xử bình thường đến lạ.
Trước , hễ  gây sự chú ý, nàng  thường tìm cớ đến gần buông những lời lẽ khó hiểu nào đó.
“Sao  Tinh Tinh?” Mẹ Tống thò đầu từ trong xe  gọi cô một tiếng.
Diệp Mạn Tinh  Trần Kiều Kiều ở phía bên  một chút   trong xe . Chiếc xe Jeep   hai hàng ghế, đủ chỗ cho tám .
Trong xe, cặp song sinh đang  cùng bà cụ Tống và ông cụ Tống, còn cô  ở ghế lái phụ, phía  là  Tống.