Chỉ là khi  thấy giọng  của đối phương, cô giật , cơn mơ màng buồn ngủ cũng tan biến hết: "Cô  cô là ai?"
"Chào cô,  là Triệu Giai Giai,  thời gian   mới    điện thoại của đại đội nên gọi điện tới hỏi cô một chút."
"Ồ, là Giai Giai đấy ? Có chuyện gì ?"
Trong nháy mắt Diệp Mạn Tinh  thẳng dậy, cô tò mò hỏi Triệu Giai Giai tìm cô  chuyện gì.
Buổi sáng cô ngủ cả đêm còn  uống ngụm nước nào.
Cô cảm thấy   khát, nhưng   ngăn ở bên ngoài. Diệp Mạn Tinh đành lấy bình nước từ  gian  uống vài ngụm, miệng đang khô khốc mới thấy thoải mái hơn một chút.
Triệu Giai Giai: "Chào cô,   chút chuyện đang băn khoăn,   từng hỏi  nhiều  nhưng bọn họ đều   ,   hỏi cô xem nên  thế nào mới ?"
"Chuyện gì?"
Giọng  ở đầu dây bên  dường như  chút do dự, ấp úng một lúc lâu  mới ngập ngừng : "Chuyện là,   một  bạn đang m.a.n.g t.h.a.i nhưng chồng cô  mất tích, lúc  cũng   cần đứa bé , hiện tại bạn  cũng đang lo lắng  nên giữ đứa bé    ?"
Vừa  thấy đối phương  , Diệp Mạn Tinh thật sự  hình.
Diệp Mạn Tinh: …?
"Khụ khụ khụ, mang thai? Người chồng biến mất?"
Diệp Mạn Tinh  mới uống một ngụm nước linh tuyền liền phun phì , cô  sặc vài ngụm, sặc đến mức gương mặt đỏ bừng.
Cô  ngây ,  ngờ ở thời đại     một chuyện động trời như : "Chưa cưới mà   thai ?"
Dường như bên   cách  thẳng thắn của cô  cho sợ, ngừng một hồi lâu mới ấp úng :
"Hình như  bạn  của  đang hẹn hò,  gặp mặt  lớn trong nhà  nhưng   đám cưới. Hiện giờ cũng  nhiều   đăng ký kết hôn mà..."
Nghe giọng điệu  là  ý định cưới nhưng  quyết tâm, cô cũng  thẳng: "Đã hỏi cha của đứa nhỏ ? Hoặc là  nhà của  ? Mặc dù hiện giờ  là cải cách mở cửa, nhưng một cô gái một  nuôi một đứa con,  ai hỗ trợ cũng sẽ  vất vả."
Bên  im bặt một lát mới : "Chỉ là..."
"Còn điều  nữa là  bạn  của cô liệu  chấp nhận  cảnh tương lai khổ cực  ,   liệu  hối hận vì quyết định  ."
Nói là hỏi cho  bạn, nhưng xem  chính cô  mới là  đang bận lòng? Diệp Mạn Tinh suýt thì c.ắ.n  lưỡi .
Diệp Mạn Tinh: ...?
Vậy  thanh niên trí thức Triệu đang  thai, giờ vẫn còn phân vân    nên giữ đứa bé  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-620.html.]
Ho sặc sụa.
Diệp Mạn Tinh nghẹn ứ, cô thật sự  lay tỉnh Triệu Giai Giai mà :
Người chị em ơi, bây giờ cô còn do dự, tương lai cô   xoay sở kiếm tiền  nuôi con,    ai giúp đỡ, liệu cô   áp lực đến phát điên ?
Giọng Triệu Giai Giai nhỏ xíu,  một hồi lâu im lặng mới thủ thỉ: “,  ,  bạn  ,  nguyên nhân đặc biệt nên cô   đành lòng bỏ , tuổi của cô  cũng ... lớn , mà  cô  thì  ủng hộ cô  giữ đứa bé .”
Diệp Mạn Tinh  liền hiểu ý, cô chỉ  đúng phận sự của , : “Nếu cô hỏi  lời khuyên,  sẽ kiến nghị cô   tìm cha của đứa bé . Nếu     nhận thì  suy xét cẩn thận. Hơn nữa, năng lực kiếm tiền của  bạn  thế nào? Trước hết  xét đến việc cô    thiết với cô  , mà là cô   năng lực tự lo liệu cuộc sống   ?”
Thật  cô  nhiều như  mà đối phương vẫn còn do dự, cô cũng  thể nào   khác quyết định.
Rốt cuộc là loại  gì mà   sức hấp dẫn đến thế,  thể khiến cho một thanh niên trí thức như Triệu Giai Giai  đưa  một quyết định khó khăn nhường ?
Diệp Mạn Tinh hỏi: “Thanh niên trí thức Triệu, cô  là trở về để gặp  thương trong mộng của , bây giờ cô  gặp  ?”
Cô  dứt lời, đầu dây bên   "cạch" một tiếng,  vật gì đó rơi xuống.
Tút tút tút.
Điện thoại kêu lên vài tiếng  đột ngột ngắt máy.
Diệp Mạn Tinh: ...?
Gà Mái Leo Núi
Reng reng reng.
Điện thoại  đổ chuông. Diệp Mạn Tinh vốn định cúp máy nhưng vẫn   nữa, bên  vang lên giọng Triệu Giai Giai: “Mạn Tinh, gặp , quan hệ còn tiến triển  ít. Hoan nghênh cô đến thành phố Đông chơi nhé.”
Diệp Mạn Tinh gật đầu,  định gác máy thì chợt  Trần Chu  đến  trai trẻ nhà bên  đưa hộp đào mộc cho  , cô  khỏi hỏi: “Vậy  thương của cô tên là gì?”
Triệu Giai Giai là một cô gái thích vẻ bề ngoài, mỗi khi nhắc đến   ái mộ thì mặt cứ ửng hồng,  từng   tên.
“Anh  tên Thịnh Hoa.”
Diệp Mạn Tinh: ...?
“Khụ khụ khụ.”
Diệp Mạn Tinh  ho sặc sụa  nữa, đúng là một sự trùng hợp lạ kỳ.
Tim Diệp Mạn Tinh đập nhanh hơn một chút, cô thực sự  chút hưng phấn. Vừa  cô còn đang định tìm  , giờ   tin tức luôn  ?
Cô hỏi: “Thịnh Hoa, thanh niên trí thức Triệu,     trong khu nhà đều   trong mộng mà cô  ? Cô   em rể của  ? Chính là Trần Chu,   từng là thanh niên trí thức ở đây.”