Chuyện  đối với Giang Hồng Tiếu là một đòn giáng mạnh, cũng là một vết thương lòng sâu sắc.
Bây giờ cô   gặp Diệp Mạn Tinh   dễ dàng chút nào ? Điểm xuất phát của hai   kém  là mấy, thế mà đến cuối cùng   sự phát triển khác  một trời một vực.
Hiện tại     bạn  với cô , ngược  cô  vẫn tìm đến đối phương để gây chuyện, còn  thể   lời gì đây?
Giang Hồng Tiếu   chuyện, dẫn theo đứa nhỏ  về nhà  mà vẫn  thể   tiếng ồn ào từ sân của nhà họ Tống.
Diệp Mạn Tinh cũng   Giang Hồng Tiếu  tới tìm .
Hôm nay cô   bận rộn, dù  các vị lãnh đạo   nán  đây lâu hơn một chút.
Cha chồng của cô  càng khéo léo hơn, ám chỉ cô dẫn   hái trái cây trong vườn mẫu năm nay của nhà họ Tống từ trong thôn về.
Vườn cây ăn trái trong thôn của nhà họ Tống đều do một tay cô chăm sóc mà nên, cây ăn quả là do cô sử dụng kỹ thuật chiết cành.
Có cây thì chiết cành, còn  cây là từ cành cây trong  gian của cô cắt  để chiết. Tuy kém hơn linh quả trong  gian của cô nhưng thực sự cũng  hơn so với nhiều địa phương khác  nhiều.
Thứ cô lấy , đương nhiên là một vài loại từ trong vườn cây ăn trái thí nghiệm của nhà họ Tống nhà , nhưng  khi dùng phấn hoa rải  ngoài,  bộ vườn trái cây quả thực  trở nên  hơn  ít.
Mấy trái cam, quýt, đào, mận   bày   khiến các vị lãnh đạo trầm trồ. Thoạt đầu họ chỉ cầm  tay ngắm nghía,  đó nếm thử  tấm tắc khen ngon  ngớt.
Chủ tịch huyện Thẩm tươi  hỏi: "Không  vườn nhà   bắt đầu xuất bán hoa quả chín  thị trường  ,  Tống?"
Nghe cha Tống kể, ngoài  lượng  bán cho thương lái "Ngọc Chi Lâm" từ Hồng Kông, vườn cây  thể còn một ít để bán  ngoài.
Thực tình thì chuyện  ăn   vượt quá tầm của cha Tống. Ngay lập tức, vài vị cán bộ lãnh đạo  cử thư ký của   tìm thư ký Lâm, chủ tịch thị trấn Trần cùng chú hai Tống –  đang giữ chức đại đội trưởng trong thôn để ký biên bản đặt hàng.
Dẫu  mỗi cơ quan, đơn vị đều  phòng vật tư riêng, chuyên phụ trách thu mua quà cáp để phát cho cán bộ, công nhân viên  những dịp lễ trọng đại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-611.html.]
Gà Mái Leo Núi
Chẳng  sắp đến Tết Đoan Ngọ  ? Qua Đoan Ngọ   tới Trung Thu, Quốc Khánh. Nếu thực sự mua  loại trái cây quý hiếm , thì còn sợ gì   cấp  để mắt tới,  coi là khách quý của khu vực chứ?
Thực , điều  quá rõ ràng . Với hậu thuẫn vững chắc từ nhà họ Tống ở thủ đô cùng những thành tích công tác  định của cha Tống, việc ông  cất nhắc lên một cương vị mới chỉ còn là chuyện sớm muộn.
Thế nên, chỉ trong một bữa cơm, vườn trái cây trong thôn của nhà họ Tống  tiêu thụ  hàng trăm cân quả. Tuy đó là một con   nhỏ, nhưng tạm thời cũng chẳng đáng nhắc đến so với những việc lớn lao hơn.
Các con của chi thứ hai nhà họ Tống, từ  đến giờ ít  ai đoái hoài, giờ đây cũng bắt đầu cảm nhận rõ sự  đổi vận mệnh. Nói đúng hơn, từ khi bác cả (tức cha Tống)  nhà họ Tống ở thủ đô nhận   thích, thì  phận của họ cũng  nâng lên trông thấy.
Chẳng hạn, các cán bộ lãnh đạo thị trấn  chủ động hỏi han, gợi ý việc  cho họ. Một  còn hỏi rằng liệu họ   nhận công tác ở thị trấn,  giáo viên tại trường tiểu học   một cơ quan nhà nước nào đó  .
Nhớ  mới hai năm , vì những xích mích giữa  ruột và chị dâu, họ từng nộp đơn xin  giáo viên tiểu học ở thị trấn nhưng chẳng thành.
 một chân công việc nhà nước như ,   bao nhiêu  mơ ước và tranh giành cơ chứ?
Thực tình thì ngay cả khi   thi, họ cũng  chắc  đỗ đạt.
Vậy mà hôm nay, chỉ qua một  gặp gỡ,    ít cơ hội việc  tự tìm đến với họ.
Nếu là  đây, Tống Văn Đông hẳn  mừng rỡ khôn xiết.  giờ đây,  đang cận kề kỳ thi tuyển sinh đại học và  hạ quyết tâm thử sức trong năm nay.
Sau khi ăn cơm tối xong,   trong nhà họ Tống cùng   tiễn các vị khách quý.
Điều quan trọng hơn cả là, chú ba của cô cũng  lên xe rời  sớm, nên cô còn cần  tiễn ông  một quãng.
Khi Diệp Mạn Tinh tiễn chú ba trở , cô  hề   rằng trong đêm tối , một bóng  khác  vội vã tiến đến căn nhà của cô, lặng lẽ  từ xa ngắm  bóng lưng cô hồi lâu.
Cả nhà chi trưởng vui vẻ nhận khách quý,   nhiều vị cán bộ lãnh đạo cùng tề tựu đông đủ như , điều  khiến thím hai Tống  khỏi ngỡ ngàng. Bà  nào ngờ , vị khách   là một   địa vị cao đến thế!
Chi trưởng ngày càng khấm khá, mà nhớ  chuyện cháu gái   đây   thành, lòng bà  càng thêm khó chịu, ngứa mắt.