Anh  vẫn  , những trái cây mà cặp song sinh ăn đều lấy từ  gian bí mật của  chúng, đó là thứ quả quý hiếm khó tìm  ở bên ngoài, là linh quả trong  gian mà  chất thành mười cân, bán năm mươi vạn cũng  chắc  đủ.
Đó mới chính là bảo bối thực sự.
Diệp Mạn Tinh thấy thư ký Lâm  bình tĩnh  thì  : “Hôm nay cha  thể tiếp đãi các vị lãnh đạo chu đáo ,  phiền thư ký Lâm đón tiếp giúp ông  nhé.”
Thật  thư ký Lâm cũng   nhiều dịp tiếp xúc với những vị lãnh đạo , bọn họ đều là cán bộ cấp cơ sở, chức vụ còn khá thấp.
May mắn là đồng chí Chủ tịch thị trấn Trần của công xã bọn họ cũng  mặt ở đây, nên gần như  bộ quá trình đều do Chủ tịch thị trấn Trần   tiếp đón, bầu  khí nhờ  cũng  quá trầm lắng.
Người mà Diệp Mạn Tinh   tiếp đón là Thị trưởng Chu, vị    từng là thư ký cũ của chú ba cô, nay đang đảm nhiệm chức vụ chủ quản kinh tế tại thành phố An Nam.
Giờ đây, những bậc bề  trong nhà họ Tống đều đang bận rộn tiếp đón bà con họ hàng, cô đành     mặt.
Chú ba cô vốn ý là sợ các vị khách ở đây lỡ  việc gấp, nên  vô cùng nhiệt tình đưa họ đến. Giờ thì   đến, cô cũng  tiện giữ khách   gì.
Tuy nhiên, đuổi khách thì   phép, cô đành chủ động mời Thị trưởng Chu  nhà dùng .
“Thưa Thị trưởng Chu, chú ba và cha chồng cháu vẫn đang hàn huyên. Chú ba  dặn rằng nếu ngài bận việc thì cứ về , còn nếu rảnh rỗi thì xin ở  dùng bữa tối với gia đình cháu.”
Thị trưởng Chu   vẻ ngoài tuấn tú, phong độ như những  trong nhà họ Tống. Ông mang một khuôn mặt chữ quốc điển hình, với tác phong  việc vô cùng cẩn trọng, tỉ mỉ.
Giờ đây, ông  đó, cả  toát  một khí chất mạnh mẽ, ánh mắt  thẳng khiến  đối diện cảm thấy một áp lực  nhỏ.
Nếu là  thường, khi đối diện với ông  sẽ vô thức trở nên thận trọng, tự giác điều chỉnh lời ăn tiếng , cử chỉ cho  phép.
Thậm chí   còn cảm thấy tim đập thình thịch, chân tay run lẩy bẩy vì e sợ.
 Thị trưởng Chu   ngờ rằng,  thiếu nữ đang   mặt ông nào   phàm. Cô là một đóa hoa đào tinh, vốn quen   ít nhân vật tầm cỡ, nên dù đối mặt với vị quan chức quyền uy, nàng vẫn tỏ  vô cùng bình thản và khéo léo.
Ông  nắn nón quả cam trong tay, khi bóc vỏ  nếm thử thì tấm tắc khen. Cam mọng nước, ngọt thanh  thơm lừng, đúng là một giống quả ngon hiếm thấy.
Ấn tượng của Thị trưởng Chu về cô gái càng thêm  , ông  bỗng cất lời hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-602.html.]
“Chú  , việc xây dựng các vườn trồng trọt và mở xưởng đều là ý tưởng của cháu. Những vườn cây ăn quả  cũng là nhờ cháu tìm  am hiểu kỹ thuật thổ nhưỡng, và mời chuyên gia về để giải quyết khâu cấy ghép cây trồng  ?”
Mới đến đây  đầy một tiếng đồng hồ,  mà ông  nắm bắt  nhiều thông tin đến thế, dù trong suốt quá trình  ông chỉ lặng lẽ  theo chú ba của cô.
Vị thị trưởng  quả thật tài tình,  thể nắm  những chi tiết cốt yếu đến  ?
Diệp Mạn Tinh thực sự  đỗi ngạc nhiên: “Vâng ạ, nhưng đây đều là công sức của  , cháu chỉ đưa  ý tưởng ban đầu thôi. Cha chồng cháu còn trực tiếp tự tay chăm sóc vườn tược nữa cơ.”
(À, trồng thì cũng nhiều, nhưng   ở mỗi thôn họ Tống!) Sau đó, Thị trưởng Chu  cô mỉm  : “Mở xưởng thành công   tham giữ chức vị,  việc  màng công danh... Năm nay đồng chí Diệp chắc  đến đôi mươi  ?”
Đến cả tuổi tác của cô gái mà ông  cũng   ?
Diệp Mạn Tinh quả thực  thể xem thường những vị thư ký lãnh đạo như . Tuy nhiên, suy cho cùng, đây cũng là một vị lãnh đạo , bởi ông  là   việc thực tế,  là . Thị trưởng Chu liền hỏi cô: “Khu công nghiệp của các cháu  định phát triển thêm các mặt hàng đặc sản địa phương ?”
Đương nhiên, cô  thể tự  quyết định chuyện , đành đáp rằng  việc liên quan đến dự án đều do chú hai và cha chồng cô phụ trách.
Gà Mái Leo Núi
Thị trưởng Chu chỉ  mà   thêm, trong lòng cảm thấy cô gái  quả thực thông tuệ và sâu sắc. Ông còn ngỏ ý hỏi cô  hứng thú tham gia  chính trường ? Chẳng hạn như   sẽ chuyên phụ trách công tác cải cách, phát triển kinh tế các huyện trấn trực thuộc thành phố An Nam?
Diệp Mạn Tinh chỉ   sững : "...?"
Đương nhiên, cô liền lập tức từ chối. Một đóa hoa đào tinh như cô mà    cán bộ nhà nước, chuyện   nghiêm túc   chứ?
Tất nhiên, Thị trưởng Chu và đoàn lãnh đạo các huyện trấn vẫn  chịu rời .
Bởi đây là cơ hội tiếp xúc với các vị lãnh đạo cấp cao của nhà họ Tống từ Thủ đô, những  đang về khảo sát khu công nghiệp và nhà xưởng của thôn. Chẳng thế mà họ cứ "cắm chốt" ở nhà họ Tống, đợi  diện kiến và trò chuyện với các vị .
Dù  hôm nay cũng là ngày nghỉ của họ, những chuyện như gặp gỡ lãnh đạo để  quen mặt cũng là lẽ thường.
Trong thư phòng, song  sinh của Tống Kính Quân đang đối chiếu thông tin, xác nhận tình hình năm xưa.
Mặc dù chỉ cần  dung mạo là   thể đoán  cốt nhục ruột thịt, nhưng để đề phòng bất trắc, vẫn cần  xác nhận  một  nữa cho chắc chắn.