“Cha  khuyên con nên kết hôn sớm một chút,  trách thì chỉ trách con quá kiêu ngạo. Hay là con cứ  về , cha sẽ lựa chọn quân nhân cho con?”
Cô Hai Tống mím môi, ngôi nhà , cô chẳng   về chút nào. Trước khi  nhà họ Tống nhận nuôi, cô sống trong một gia đình luôn trọng nam khinh nữ, bởi  cô  hề   về đó.
“Chẳng cần quá bận tâm đến gia thế.”
Giọng  ở đầu dây bên  im lặng một hồi lâu  mới tiếp tục:
“Hãy gả cho một  mà    tiền đồ rộng mở. Có nhà họ Tống chống lưng, chỉ cần con  mắc  sai lầm, thì sẽ  chỗ dựa vững chắc cho con.”
“Của hồi môn  cần quá nhiều, nhà họ Tống cho gì thì cứ nhận lấy. Nếu cho quá nhiều, con nên khéo léo từ chối. Không cho cũng chẳng , quan trọng là con  hiếu thảo với hai cụ trong nhà họ Tống.”
“Ngoài , con nên xem thử  thể   với mấy   trai, chị dâu mà   ràng buộc bởi lợi ích  ?”
Gà Mái Leo Núi
Giọng  của  cha khẽ thở dài:
“Nếu con   một   trai  tiền đồ rạng rỡ như ,  con  thử gạt bỏ kiêu căng, dùng tấm lòng chân thật để đổi lấy chân tình? Nếu , đời  con sẽ chẳng thể nhận  sự bảo bọc của   .”
“Nếu tất cả những chuyện  con đều  ,  con dựa  mối quan hệ của nhà họ Tống mà  tòng quân,  gái tự  vùng vẫy lập nghiệp. Tóm , lấy chồng hoặc là tòng quân, con  chọn một, nếu  con khó bề trụ  trong cái nhà .”
Sau khi cúp điện thoại, cô Hai Tống im lặng thật lâu, nước mắt bỗng nhiên lăn dài. Hai  theo hầu  bên cạnh    thế nào, chỉ khuyên cô đừng quá bận lòng.
Tháng tư, hoa đào nở rộ, khắp vườn rực rỡ sắc xuân, cả thôn nhà họ Tống cũng ngập tràn trong một rừng đào, vườn quýt tưng bừng niềm vui.
Mặt trời giữa trưa nóng rát,  ít thôn dân đang vùi   ruộng lúa nước cấy mạ,  việc hăng say. Trên đầu ai nấy đều đội mũ rơm, họ thi đua  trong niềm vui hớn hở, như  phân định ai  việc giỏi hơn.
Ngoài vườn cây ăn quả thí điểm của nhà họ Tống cũng   ít thôn dân đang vây quanh. Họ  tiếc nuối     yên vì  tham gia nhưng  muộn .
Chỉ vì vườn cây ăn quả thí điểm năm nay của nhà họ Tống, lứa quýt đầu tiên  bén rễ, xanh . Còn lê và đào đều  đơm hoa kết quả, bà con thôn dân  nhà nước khoán ruộng đang đắm chìm trong niềm vui sướng khôn tả.
Ai ngờ ở Hồng Kông   một ông chủ  cất công tìm đến tận nơi, :
“Chỉ cần trái cây trong vườn chín, ông  sẽ cử  đến thu mua."
Vẫn là cái giá cao ngất ngưởng bốn năm trăm đồng một cân, điều  khiến bao  dân xung quanh    yên, nóng lòng   tham gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-595.html.]
“Đại đội trưởng, năm nay gia đình  cũng  tham gia,   còn  ?”
“ , đại đội trưởng, lúc  chị Ba đề nghị  nên tham gia, đều là do   dám, sợ    mua. Ai ngờ bây giờ cải cách mở cửa,    thể thoải mái  ngoài  ăn, buôn bán  đó.”
Nàng dâu   nước da sạm đen, nhưng  rạng rỡ hẳn lên, hăm hở  nhận mầm cây, dành  một mảnh đất trong vườn nhà  để trồng thử nghiệm.
Tóm , các thôn dân đều ngập tràn trong niềm vui sướng khôn tả, họ vô cùng trông mong  một tương lai tươi sáng.
Bây giờ chú Hai Tống đang là đại đội trưởng, tiếp đón  dân đến ghi danh hộ gia đình , nét mặt ngập tràn vui mừng:
“Đương nhiên , bà con cứ đến đây mà đăng ký !”
Bây giờ vườn trái cây phát triển  , bao gồm cả nhà máy chế biến trái cây của công xã cũng thế. Đây đều là chính sách nhằm cổ vũ  bộ thị trấn Hồng Kiêu vươn lên thoát nghèo.
Chú Hai Tống vô cùng vui vẻ,  dân trong thôn cũng vui vẻ, khắp vườn trái cây trong thôn đều ngập tràn những giọng  hân hoan, rộn ràng.
Mà so với cảnh hân hoan   rộn rã trong thôn, trong căn nhà cũ nhà họ Tống ở phía Đông của thôn, bầu  khí    nghiêm túc.
Trong sân hướng đông thỉnh thoảng vang lên tiếng  và tiếng mắng. Trong phòng, đôi mắt Tống Văn Thư đỏ hoe, cô  cứ thế vớ lấy đồ vật ném   chồng :
“Cút ,  căm ghét em, em cũng chẳng cần!”
Khuôn mặt Mẹ Tống  bên cạnh vô cùng nặng nề. Bà   hài lòng về  con rể , cho nên khuyên con gái  ly hôn:
“Bây giờ nhà   tách hộ , dù con  ly hôn  về ở với  đẻ thì cũng chẳng ai dám bàn  tán  gì con ."
“Con cũng thấy chị dâu con  đấy, chị dâu con vốn chẳng ngại chuyện  thêm một miệng ăn .”
Mẹ Tống nhận  điện thoại của con gái,  thấy con gái và con rể đ.á.n.h , con gái còn  đ.á.n.h đến mức   bệnh xá thì vội vàng chạy tới.
Khi đến nơi, bà phát hiện  vết thương của con gái tuy  nặng nhưng thấy con gái và con rể cãi vã đòi ly hôn, thằng con rể thì cứ luôn miệng đuổi con gái bà . Trong cơn tức giận, bà lập tức dẫn con gái về nhà .
Ai ngờ  con rể  cũng theo đến. Bà  thật sự  ưa nổi cái gã rể mà năm đó con gái bà  một mực cố sống cố c.h.ế.t đòi lấy cho bằng .