Chú ba Cố  đầu   cô gái , quả thực quá đỗi xinh , xinh  đến mức một  từng trải như ông cũng  khỏi nán   lâu hơn một chút.
Đương nhiên cũng chỉ là nán   đôi chút,  là bản năng tự nhiên khi gặp  điều  đẽ. Song, tình cảnh Cố Nguyên lúc    thích hợp để  những chuyện như .
Ông khẽ nhắc nhở:
“Cố Nguyên, cháu tỉnh  đấy ? Với vết thương của cháu,  hết cứ  chuyển đến Bệnh viện Quân khu Thủ đô để điều trị cho  định.”
Thế nhưng Cố Nguyên    phớt lờ chú ba, ánh mắt vẫn dán chặt  chị dâu.
Cố Nguyên siết chặt nắm tay, cảm giác mồ hôi lạnh rịn   lưng, ướt đẫm tấm áo. Người đang xoa bóp chân cho   thỉnh thoảng tăng thêm lực, khiến  đau điếng, suýt bật thành tiếng.
Diệp Mạn Tinh cuối cùng cũng tìm  kẽ hở để chen lời,  buồn   bất lực  Cố Nguyên:
“ tin rằng trung đoàn trưởng của  vẫn còn sống,  cũng  hề  ý định tìm kiếm một ...”
...thế vai. Lời còn  thốt  hết, Diệp Mạn Tinh chợt thấy tim  co thắt dữ dội, lồng n.g.ự.c rung lên bần bật, mặt mũi lập tức tái nhợt.
“Chị Diệp, chị   ?"
Tân Lâm và Cố Nguyên gần như cùng lúc cất lời.
Diệp Mạn Tinh chỉ thấy n.g.ự.c đau nhói, cổ họng trào lên cảm giác buồn nôn, vội vàng chạy  ngoài. Chỉ một lát , một cốc nước nóng   đưa đến tận tay cô:
“Cô thấy khá hơn ?"
Tân Lâm đưa cô chiếc ca giữ nhiệt xanh bộ đội dùng tạm. Diệp Mạn Tinh đón lấy, uống vài ngụm, cảm giác khó chịu trong miệng mới dần lắng xuống.
“Cô  cần  kiểm tra ?"
Diệp Mạn Tinh lắc đầu. Cô , cơn đau tim đột ngột và phản ứng mạnh mẽ   lẽ là do nam chính  thương nặng, khiến giọt m.á.u cô  truyền cho  cũng chịu ảnh hưởng.
“Đồng chí Cố   vẫn  tìm thấy chồng của cô, khả năng lớn là  mất tích ..."
Cặp kính gọng vàng của Tân Lâm  ánh nắng sớm mùa xuân vẫn ánh lên vẻ lạnh lẽo, giọng  của   nhẹ nhàng. Anh   nhiều lời an ủi, chỉ đợi cô bình tĩnh  đôi chút,  mới đưa cho cô chiếc túi đựng hồ sơ chân dung mà Diệp Mạn Tinh đang tìm.
Vừa cầm lấy, Diệp Mạn Tinh  cảm nhận  luồng sát khí ngút trời từ  đàn ông , nó xộc thẳng  mặt cô. Nhìn từ phía , vóc dáng  đàn ông  rắn rỏi, gân guốc. Thoạt , Diệp Mạn Tinh cứ ngỡ   thấy nam chính, bởi cả hai  đều toát  một cảm giác quen thuộc đến lạ. Sau đó, cô mới nhận , tuy khí chất và vóc  tương đồng, nhưng nam chính cao hơn, và khí thế tỏa  cũng sắc bén hơn hẳn  .
“Sát khí thật nặng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-540.html.]
Diệp Mạn Tinh hít sâu một . Tại       cành đào của cô, hơn nữa  còn đến một nơi xa xôi như Hồng Kông để trao nó cho một phú hào như Thang Vĩ?
Triệu Chiêu Hoa bước đến,  cũng trông thấy bóng lưng , còn khuôn mặt thì   rõ, vì  quá nhiều vết sẹo, chỉ lờ mờ thấy  những đường nét chính. Anh  cạnh bên, cất tiếng hỏi:
“Em dâu, đây   là  em đang tìm ?”
Diệp Mạn Tinh gật đầu, trao bức chân dung cho  hai Triệu  hỏi:
“Anh hai, theo  thì hạng  như thế  sẽ   phận gì?”
Triệu Chiêu Hoa đón lấy bức chân dung xem xét,  ánh bình minh, những vết sẹo  mặt  đàn ông hiện rõ vẻ hung tợn:
“Người  hoặc là sát thủ, hoặc là quân nhân. Với khí thế mạnh mẽ như , chắc chắn là một cao thủ.”
Triệu Chiêu Hoa là ai chứ,  là một cao thủ lợi hại vô cùng. Đến  còn  là cao thủ,  thì   tuyệt đối  thể đơn giản. Trong đầu Diệp Mạn Tinh giờ đây ngập tràn những câu hỏi. Đào mộc bổn thể của cô  thất lạc ở ? Tại  những     liên quan đến cành đào của cô?
Triệu Chiêu Hoa cũng  tài nào  rõ  phận  , Diệp Mạn Tinh đành cất bức chân dung  trong túi. Thế nhưng, Tân Lâm  đưa cho cô vài tờ giấy  in huy hiệu của một trường học:
Gà Mái Leo Núi
“Thứ  là do Thang Vĩ đưa. Là tờ giấy dùng để bọc huy hiệu mà  đàn ông  mang theo.”
Tân Lâm giải thích:
“Lúc trở về,   nhờ nhà họ Giang kiểm tra huy hiệu trường học in  tờ giấy. Đó hẳn là biểu tượng của một trong những trường đại học danh tiếng bậc nhất nước .”
Diệp Mạn Tinh vội hỏi:
“Trường nào cơ?”
Đừng   là ngôi trường mà cô đang ngờ tới chứ.
Tân Lâm đẩy cặp kính gọng vàng lên sống mũi, thản nhiên cất lời:
“Thanh Hoa.”
Diệp Mạn Tinh suýt nữa ngã khuỵu, cô vốn chỉ là một hoa đào tinh bé nhỏ, việc tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học của loài   là một bước nhảy vọt , nay  còn  nhắm tới Đại học Thanh Hoa, một trường đại học hàng đầu! Trời ơi, cô chỉ là một hoa đào tinh thôi mà!
Bây giờ họ  bắt một yêu tinh như cô  tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học,  còn  đỗ  một trường đại học danh giá bậc nhất như Thanh Hoa ?
Một hoa đào tinh vốn   tài đèn sách như cô, liệu  thật sự  nhận  Thanh Hoa  đây?