Trước khi Diệp Mạn Tinh, Triệu Chiêu Hoa và Tân Lâm kịp đến, chân của   thực sự  ở bờ vực  cắt bỏ.
Cố Nguyên kiên trì chờ đợi chị dâu, và   đợi  tia sáng của hy vọng.
Gà Mái Leo Núi
Sau khi mấy  họ đến nơi, Diệp Mạn Tinh  ở một  với Cố Nguyên suốt một đêm. Cô  cẩn thận ép  một giọt m.á.u từ cành đào còn sót , đưa cho  uống, giúp chân của Cố Nguyên dần  định.
Sau đó, cô  với   rằng đây là loại  hoa đặc biệt do gia tộc họ Điền điều chế, mà Tân Lâm cũng xác nhận loại    công hiệu đặc biệt.
Có  sự tin tưởng và tán thành của  , một chuyên gia phẫu thuật và chỉnh hình  tiếng, gia đình họ Cố  thể   yên tâm để họ tiến hành phẫu thuật cho Cố Nguyên.
Ngay cả Diệp Mạn Tinh cũng  ngờ rằng Tân Lâm   uy tín lớn đến  trong lĩnh vực phẫu thuật.
Đến cả vị chuyên gia lớn tuổi ban đầu  mời từ thủ đô đến để phẫu thuật cho Cố Nguyên, khi  thấy Tân Lâm cũng luôn miệng gọi "chủ nhiệm Tân", đủ để thấy sự kính trọng dành cho   lớn đến mức nào.
Sau khi mấy  họ ở  bệnh viện biên giới ba ngày, hai chân Cố Nguyên  bắt đầu  cảm giác. Vị chuyên gia già  vô cùng kinh ngạc  điều , miệng liên tục lẩm bẩm:
“Không thể nào.”
Và thế là, ông   càng ngưỡng mộ Tân Lâm hơn. Tất nhiên, ông  cũng  bất ngờ  gia tộc họ Điền nổi danh trong giới y học, một gia tộc mà ông  chỉ  đến tên nhưng  bao giờ  thấy mặt.
Không ngờ thế gia ngự y và chủ nhiệm Tân  tài giỏi đến . Trong chuyện , chỉ  Tân Lâm mới   thực sự  công là ai, nhưng việc   thể giải thích rõ ràng , Diệp Mạn Tinh cũng   giải thích, cho nên   cũng  hỏi quá nhiều.
Cố Nguyên loáng thoáng  chị dâu  túc trực bên  cả đêm. Sau đó, trong miệng   cảm thấy một vị tanh của máu, nhưng khi  thấy chị dâu và những  khác tới,     hôn mê,  còn     cứu chữa  .
Đến ngày thứ năm, Cố Nguyên mới tỉnh . Vừa mở mắt,    thấy chuyên gia  rằng chân của   giữ ,  cần  cắt bỏ nữa.
Để đảm bảo  định,   nhà họ Cố quyết định đưa Cố Nguyên  về Bệnh viện Quân khu Thủ đô để tĩnh dưỡng và tiếp tục hồi phục.
Còn về ca phẫu thuật,  khi   năng lực đặc biệt của Tân Lâm, nhà họ Cố vẫn một mực nhờ  giúp chữa trị cái chân gãy cho Cố Nguyên.
Vừa mở mắt, Cố Nguyên  trông thấy chị dâu đang  bên giường bệnh, tựa hồ  chợp mắt. Trong khoảnh khắc,  ngẩn ngơ lạ thường.
“Chị dâu…”
Diệp Mạn Tinh khẽ mở mắt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-539.html.]
“Cậu tỉnh  ?”
Có lẽ vì  bất động  lâu, giọng Cố Nguyên trở nên khàn đặc, nhưng thái độ  dành cho Diệp Mạn Tinh  vô cùng hòa nhã:
“Chị dâu, chị cứ yên lòng. Khi nào chân  lành , nếu lỡ  Tống  mệnh hệ gì,  nguyện sẽ chăm sóc chị và hai đứa nhỏ suốt đời.”
“Hồi , chính  Tống cũng  dặn dò  y như thế.  chắc chắn sẽ coi hai đứa cháu như con ruột ,  sai một ly.”
Diệp Mạn Tinh   thì ngẩn , chỉ  im lặng.
Sao những    vội vã nhận gánh vác trách nhiệm đến thế? Nàng còn  kịp lên tiếng, thì Tân Lâm đang kiểm tra hai chân Cố Nguyên ở bên cạnh, bỗng nhiên tăng lực ở tay.
"A... Đau quá!"
Trán Cố Nguyên lấm tấm mồ hôi lạnh,  nghiêng đầu mới nhận  phía  còn  một  vận áo khoác trắng. “Rắc!”
Triệu Chiêu Hoa  lặng ở ngưỡng cửa, siết chặt nắm đấm, giọng  thường ngày vốn hoạt bát nay  chất chứa vài phần đau thương:
“  tin   thật sự   …”
Anh mãi mãi  thể tin rằng  bạn chí cốt của   bỏ mạng. Trong phòng  đến mấy , điều đó Cố Nguyên  ngờ tới.  lúc , tâm trí  chỉ dồn  chị dâu.
Giọng   càng thêm nghẹn ngào:
“Chị dâu,   còn dặn, nếu chị  bằng lòng  dâu nhà họ Cố, chị  thể nhận  con gái nuôi của hai nhà Cố – Tống. Nếu chị tái giá,   nhất định sẽ chuẩn  cho chị một phần của hồi môn thật hậu hĩnh, nhưng riêng cặp song sinh thì   chăm sóc thật chu đáo.”
“Nếu chị  nuôi dạy  chúng thì về ,  sẽ một  gánh vác việc nuôi nấng hai cháu.”
“Chị dâu, mong chị suy nghĩ cho thật thấu đáo. Bây giờ  đang  thương, vẻ ngoài  phần tiều tụy, nhưng khi  khỏe , chị sẽ thấy  cũng  đến nỗi nào…”
Không những  tệ, ngược  còn là một thanh niên  khôi ngô tuấn tú. Cố Nguyên là đối tượng   bao cô gái thầm thương trộm nhớ, chẳng những gia cảnh   hiển hách, mà dung mạo cũng đủ  say lòng .
Đôi mắt hạnh nhân xinh  của Diệp Mạn Tinh vẫn    chớp, nhưng nàng vẫn  đáp lời.
Chú ba Cố  cạnh cũng ngẩn  , khẽ ho nhẹ một tiếng. Ông  thực sự ngỡ ngàng  cảnh tượng  . Từ  tới nay, ông  từng thấy Cố Nguyên bạo dạn đến  bao giờ.