Sắc mặt cô ba Tống trắng bệch,   cô    hiểu rõ chứ, trong nhà cô   đến mấy  là quân nhân cơ mà.
 cô  tức giận  chịu nổi, rõ ràng chỉ  đến để  mặt đối phương một chút, ai ngờ cuối cùng  hóa  thế .
Vì sự việc  mà Tống Văn Cảnh    gạt bỏ ý định thừa nhận mối quan hệ với những   . Buổi tối hôm đó, trong lúc ân ái,  còn xin  Diệp Mạn Tinh: "Vì  đây cô hai Tống từng cứu , nên khi cô  đến cầu xin,  cũng khó mà từ chối ."
Diệp Mạn Tinh khẽ : "Anh , em cũng   hẹp hòi đến thế. Hơn nữa, hai đứa nhỏ còn đ.á.n.h trả ngay tại chỗ nữa mà."
Anh chợt nhận , gia phong của nhà họ Tống rốt cuộc cũng  đến nỗi để đứa lớn bắt nạt đứa nhỏ như .
 thật , sự tình còn  điều tra rõ ràng  vội vàng   những lời , rốt cuộc là ai trong nhà họ Tống    nhận    đến ?
Vào cuối năm 1978, khói lửa chiến tranh  bắt đầu mờ ảo xuất hiện. Trước khi Tống Văn Cảnh lên đường thực hiện nhiệm vụ  cuối cùng,   âu yếm Diệp Mạn Tinh đến tận nửa đêm, mãi đến đêm khuya mới  lên đường.
Anh cúi đầu hôn mãi  thôi, giọng  khàn khàn đầy lưu luyến: "Vợ ,      tiền tuyến. Anh hứa sẽ cố gắng hết sức để trở về lành lặn. Năm nay, chắc  thể về nhà ăn Tết  ."
Diệp Mạn Tinh  , kéo  xuống, ôm chặt  lòng. Cô khẽ c.ắ.n môi,  , là ép  một giọt tinh huyết từ sâu thẳm tâm can , truyền  cơ thể . Cô , khi ở  chiến trường, dù   đ.á.n.h bất tỉnh,  cũng sẽ  bảo  tính mạng.
Sau đó    nhà họ Tống tìm thấy, cuối cùng nhờ tướng mạo mà nhận   .
Trước khi rời , cô còn cẩn thận đưa cho  hai chiếc áo khoác. Bên trong mỗi chiếc áo đều  may giấu sáu đồng xu, là cô  chuẩn  riêng cho Tống Văn Cảnh và Cố Nguyên.
Trong nguyên tác, Cố Nguyên  hy sinh trong cuộc chiến  , trở thành nỗi đau lớn nhất đời Tống Văn Cảnh. Cô cũng   liệu nội dung nguyên tác  thật sự xảy   . Thôi thì, chuẩn   một chút vẫn  hơn:
"Em cũng   chính xác sẽ xảy  chuyện gì, nhưng   đấy, em   mơ. Lần  em mơ thấy nhiệm vụ của các  sẽ  nguy hiểm, nên hai  cứ mặc chiếc áo khoác   ."
Tống Văn Cảnh cũng chẳng mảy may ghen tuông,  ôm ghì lấy vợ  và hôn thật sâu,  khẽ:
"Cảm ơn vợ."
Đầu năm 1979, cuộc chiến phản kích tự vệ bùng nổ. Tống Văn Cảnh và Cố Nguyên, thành viên tổ cứu hộ  điều động,  lập  thành tích xuất sắc trong nhiệm vụ cứu viện tại mặt trận  phong tỏa.
Phó đội trưởng Cố Nguyên  bảo vệ nhờ những đồng tiền may trong áo, chỉ  gãy một chân trong trận pháo kích, thoát c.h.ế.t trong gang tấc.
Riêng Đội trưởng Tống Văn Cảnh  biến mất giữa làn mưa đạn, mất dấu vết trong lúc hiểm nguy thoát . Ai nấy đều cho rằng Đội trưởng Tống  hy sinh, điện báo đều  gửi về bộ đội biên phòng.
Bên , khi Tư lệnh Tống đang dẫn quân rút lui, Tiểu đoàn trưởng Tống, con trai ông, bỗng nhiên phát hiện dường như  một  đang  trong bụi cỏ ven đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-530.html.]
Binh lính vội vàng đến bẩm báo:
"Báo cáo Tiểu đoàn trưởng,   vẫn còn thở!"
Gà Mái Leo Núi
Tư lệnh Tống  thế liền lập tức điều  mang cáng lên cứu thương. Ban đầu ông  mấy để ý, cho đến khi Tiểu đoàn trưởng Tống đột nhiên kêu lên:
"Cha, cha mau đến xem . Người  chẳng  giống chú ba lắm ?"
"Cái... cái gì?!"
Tư lệnh Tống vội vàng nhảy xuống xe . Ông   , chỉ thấy  thanh niên  đó đầy máu, nhưng  tai   một vết bớt hình trái tim trông vô cùng rõ ràng. Cả  Tư lệnh Tống bỗng chốc ngây dại.
Tư lệnh Tống tên là Tống Tấn Uy. Ông run run vuốt ve Tống Văn Cảnh,  đầy m.á.u me,  thở yếu ớt, chỉ còn thoi thóp:
"Quân y ! Mau gọi quân y đến đây!"
Tiểu đoàn trưởng Tống  phản ứng của cha , quả thật    nhận lầm. Đây đúng là cốt nhục của chú ba.
"Báo cáo Tư lệnh, quân y  đến!"
Rất nhanh, quân y tiền tuyến   mặt. Mấy quân y mặc áo blouse trắng nâng  thanh niên lên, kết quả phát hiện trong tay   còn đang nắm chặt một vật gì đó.
Bàn tay mạnh mẽ  ghì chặt đến cứng đờ,   buông  . Quân y bất lực đành  xin chỉ thị từ  chỉ huy:
"Báo cáo Tư lệnh, trong tay   ngoài khẩu s.ú.n.g , còn  một tấm bản đồ da thú ghì chặt,  cách nào gỡ xuống ."
Tiểu đoàn trưởng Tống sửng sốt, vội vàng cúi xuống , ngạc nhiên thốt lên:
"Hình như là bản đồ?"
Tuy Tống Tấn Uy     chọn  thủ lĩnh quân nhân thế hệ mới của nhà họ Tống, nhưng  khi thủ lĩnh thực sự qua đời, ông tạm thời đảm nhận trọng trách . Bình thường ông  thích  khí khốc liệt của chiến trường.  điều đó   nghĩa là ông thờ ơ, lãnh đạm. Để một   đổ bao nhiêu m.á.u xương mà vẫn  thể ghì chặt một thứ đến như , quả thật   một ý chí kiên cường đến kinh ngạc.
"Cứ đưa về  ."
Đầu tiên   chuyển những   thương đến trạm cứu thương tiền tuyến. Khi  thanh niên  đưa  cấp cứu, Tư lệnh Tống đích   theo .
Ông  ngũ quan  trai, mạnh mẽ của   thương  giường, khắp  phủ đầy m.á.u và vết thương do vụ nổ, đôi mày ông khẽ nhíu .