Ông  cũng ấm ức lắm chứ. Gia tộc lớn ở thủ đô  chịu nhận  ,  thì cái chi nhánh xa  của bọn họ    công nhận đây?
Giờ  tin Tống Văn Cảnh ưu tú đến , đáy lòng chú năm Tống bỗng trỗi dậy một niềm kỳ vọng lớn lao. Với tố chất trời phú,  lẽ   chẳng cần dựa dẫm  sự nâng đỡ của gia tộc vẫn  thể tự  phát triển.
Nếu thực sự đưa Tống Văn Cảnh về chi nhánh của họ,   chừng, họ cũng  thể tiến xa hơn mà  cần đến sự nâng đỡ của gia tộc chính.
Chú năm Tống cố nén khao khát mãnh liệt trong lòng,  dằn giọng :
“Phía thủ đô tạm thời  nhận   . Giờ đang là thời điểm mấu chốt trong việc điều động công tác của ông ba Tống, nếu hậu phương trong nhà mà bất , thế nào ông  cũng  ảnh hưởng lớn."
Chú năm Tống  dặn dò:
“Con cứ tìm hiểu xem bên đó cần gì, chúng  sẽ cố gắng đáp ứng hết thảy. Một  tài giỏi như Tống Văn Cảnh, nếu kéo về chi nhánh của , thì chỉ  chúng  là  lợi thôi."
Hừm, đến khi , dù gia tộc ở thủ đô   nhận   về thì ông  cũng nhất quyết  chịu .
Tống Tiến ngây . Không   đó chú  là để gia tộc chính nhận  ,  từ đó mà nhà họ Tống sẽ nhớ đến cái chi nhánh xa  của bọn họ ? Sao giờ  thành    nhận về  chú?
Một khi  hạ quyết tâm, chú năm Tống thậm chí còn thoải mái di chuyển vị trí trong phòng  việc để tiện  điện thoại.
Ông  cố ý  "chị ba" (tức vợ thị trưởng)  mắc bẫy, bèn  thêm một câu đầy ẩn ý:
“Nếu như   bên thủ đô tìm đến  , thì đừng cản.”
Chú năm Tống  chuyển sang hỏi về vết bớt :
“Cái vết bớt hình trái tim của  , thực sự rõ lắm ?”
Tống Tiến gật đầu lia lịa, khẳng định:
“  ạ, rõ lắm chú ơi. À mà chú năm , các cụ vẫn thường  cái vết bớt  là dấu ấn riêng của dòng dõi nhà họ Tống , rốt cuộc nó  tác dụng gì  chú?”
Chú năm:
“Cháu đừng để tâm quá nhiều. Nói một cách dễ hiểu,  chiến trường, vết bớt hình trái tim   thể kích thích tiềm năng tiềm ẩn của một . Vết bớt càng rõ nét, thì đứa bé đó, dù hoạt động trong bất kỳ lĩnh vực nào,   cũng sẽ trở nên xuất chúng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-517.html.]
Còn xuất sắc nhất thì  ở cái chuyện . Điều  ông  giữ kín,  tiện  .
Tống Tiến  xong, suýt chút nữa thì ngã quỵ. Chẳng lẽ    là  xuất sắc nhất trong chuyện tình cảm chỉ vì vết bớt    đủ rõ ràng ư?
Tống Tiến bất chợt sững sờ, ngây dại cả , bởi vì  đột nhiên nhớ , vết bớt hình trái tim   cặp song sinh nhà  họ cũng rõ ràng chẳng kém gì cha chúng. Chẳng lẽ   hai đứa nhóc  sẽ còn tài giỏi hơn cả  cha ruột của chúng ư?
Vậy chẳng  , Tống Tiến , còn chẳng bằng nổi con cái của  họ  ư? Đầu óc   cuồng như  gió thổi, Tống Tiến   chìm trong mớ suy nghĩ rối bời.
Sau đó, chú Năm Tống bảo   mua đồ Tết, nếu thấy tình hình thuận tiện thì cũng nên ghé thăm, chúc Tết gia đình  họ. Tóm , chú   lôi kéo cái  thuộc dòng dõi Tống gia  về chi nhánh của  chứ gì.
Khi về đến quê để đón Tết, trời  chập choạng tối ngày hai mươi tám tháng chạp. Năm nay, Tống gia vẫn quây quần bên  chờ đón giao thừa.
Thế nhưng, khác với năm ngoái, do kỳ thi tuyển sinh đại học   khôi phục trở , nên năm nay đặc biệt   nhiều thanh niên trí thức đến thăm hỏi Diệp Mạn Tinh.
Vì   sự chuẩn  chu đáo,  nhiều thanh niên trí thức    thi  đại học đều  mấy ai đậu. Những   thể trúng tuyển thành công thì thực sự đều là những nhân tài xuất sắc.
Thẩm Hậu An, một thanh niên trí thức từng  duyên gặp Diệp Mạn Tinh vài ,  thành công thi đậu đại học. Lúc  về,   vô cùng  ơn những lời chỉ dẫn từ Diệp Mạn Tinh, nhờ đó mà    nắm bắt  cơ hội hiếm  .
Toàn bộ tài liệu ôn thi mà   sử dụng đều là do Diệp Mạn Tinh  trao tặng.
Sau khi tiễn Thẩm Hậu An, chẳng bao lâu  Diệp Mạn Tinh  đón tiếp Giang Hồng Tiếu.
Gà Mái Leo Núi
Giang Hồng Tiếu cũng tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học đầu tiên  khi  khôi phục, nhưng đáng tiếc , cô    may mắn thi đậu.
Lúc , trong gian nhà chính của Tống gia, Tống Văn Cảnh đang chăm chú  những câu đối xuân.
Năm nay, cặp song sinh  lớn hơn một chút và tỏ  vô cùng thích thú với nào bút, nào mực, và những ký tự đỏ tươi   cả  trong các câu đối xuân.
Hai cái "đầu củ cải" nhỏ xíu  tự  cầm bút lông nguệch ngoạc  chữ. Chẳng   bao nhiêu nét, nhưng khuôn mặt chúng  dính đầy mực, trông cực kỳ ngộ nghĩnh.
“Mẹ ơi, đen !”
Khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn của Tống Bối Bối  lấm lem mực nước. Còn Tống Đoàn Đoàn, bàn tay nhỏ mũm mĩm của bé cũng dính đầy mực, nhưng  lén lút dùng ngón tay quẹt lên mặt, kết quả tất nhiên là tự biến  thành một con mèo mướp to đùng.
Hai cái 'đầu củ cải' vội chạy đến nhờ  lau giúp, nhưng ai ngờ rằng,  chẳng những  lau sạch mà còn nhân tiện dùng chính vệt mực  mặt hai đứa mà vẽ thêm một đóa hoa đào. Sau đó,  bé còn nở một nụ  cực kỳ mãn nguyện và vui vẻ.