Diệp Mạn Tinh  dẫn theo hai đứa nhỏ mà  cùng Tân Lâm, với tư cách là bạn gái của .
“Tân Lâm , phòng của  ở tầng ba." Thẻ khách quý của Tân Lâm là loại thẻ vàng đen đặc biệt.
Những vị khách  bố trí ở tầng ba đều là các gia đình trâm  thế phiệt hàng đầu Hồng Kông.
Diệp Mạn Tinh   ngoài từ phòng riêng, thấy địa điểm đấu giá tráng lệ   ở tầng bốn. Tuy nhiên, thoạt  thì tầng bốn   vắng bóng , hiển nhiên chỉ những nhân vật  địa vị tối cao mới  phép đặt chân tới.
Đa phần khách đến tham dự buổi đấu giá đều tập trung ở sảnh tầng một.
Trên sân khấu lung linh ánh đèn   những nhân viên phục vụ đang tất bật chuẩn  cho sự kiện.
Gà Mái Leo Núi
Dịch vụ trong loại phòng riêng VIP  quả thực là thượng hạng, nhân viên nhanh nhẹn dọn đồ ăn thức uống,  còn  dàn máy ghi âm và loa chuyên dụng phát nhạc du dương, thoải mái.
Thử nghĩ xem, đây là thời đại nào cơ chứ?
Đây là thời đại mà  dân còn  đủ ăn đủ mặc,  mà nơi    thứ dịch vụ xa hoa đến thế.
Diệp Mạn Tinh nhấp một ngụm cà phê, hương vị cũng  tồi chút nào.
Người phục vụ nam cung kính đưa sách đấu giá cho Tân Lâm: “Thưa  cả,  còn  chúng   gì nữa  ạ?”
Tân Lâm  hiệu cho họ lui  ngoài.
Trong phòng, tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng vang lên. Tân Lâm lướt qua các vật phẩm  bán đấu giá,  đưa sách cho cô: “Cô xem ,  thích món nào ?"
Diệp Mạn Tinh  nhận lấy xem, liền thấy mấy trang Tân Lâm  giở sẵn. Đó là một chuỗi vòng cổ đính hồng ngọc, tương truyền từng  một vị vương phi cất giữ, với giá khởi điểm hai triệu.
Cô  thấy một chuỗi đá ngọc lục bảo quý hiếm khác, giá khởi điểm là một triệu năm trăm nghìn.
Lại  một bức tranh,   là của một danh họa đời Đường, giá khởi điểm của nó cũng  năm trăm nghìn.
Cô cẩn thận lật xem  , chỉ còn một bức thư pháp tuyệt mỹ,  rõ của ai,  giá khởi điểm thấp nhất là mười vạn.
Diệp Mạn Tinh ngây . Đến đây một chuyến, hóa  cô  là kẻ mua vui ư?
Cảm giác nghèo khó tột cùng là như thế nào ư? Chính là cảm giác  đây, cô cứ như  giáng một đòn choáng váng,  thể gượng dậy nổi.
Cô thành thật lắc đầu: “...  mua nổi.”
Cô  dứt lời, trong đôi mắt thờ ơ của Tân Lâm dường như ánh lên ý : “Cô  cần bận tâm về giá cả, cô cũng là cổ đông thứ hai của chuỗi cửa hàng “Ngọc Chi Lâm” chúng , đương nhiên là thừa sức mua , chỉ cần cô  ý là  thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-486.html.]
 đó chẳng qua chỉ là chức danh hữu danh vô thực thôi mà!
Diệp Mạn Tinh vẫn kiên quyết lắc đầu.
“Kính thưa quý vị nam nữ khách quý, vô cùng cảm ơn tất cả   mặt tại buổi đấu giá ngày hôm nay,..."
Giọng nữ MC  nhanh  cất lên  bục đấu giá, bầu  khí trong khán phòng nhanh chóng  hâm nóng.
Diệp Mạn Tinh vẫn luôn nghĩ ở thời đại ,   đều nghèo khó, lấy   tiền mà tiêu pha xa xỉ như .
Sau đó, khi buổi đấu giá bắt đầu, từng món một  đem  và  lượt   trả giá.
Viên đá quý từng thuộc về một vị vương phi nào đó, khởi điểm một triệu, cuối cùng đẩy lên con  tám triệu thì thuộc về tay  mua.
Về phần bộ châu báu ngọc lục bảo hạng nhất , Diệp Mạn Tinh nghìn  cũng  thể ngờ Tân Lâm sẽ  tay, cuối cùng bỏ  mười triệu mới lấy . Diệp Mạn Tinh chỉ  lắc đầu ngao ngán.
Những món đồ , cô cam lòng bỏ qua.
Cuối cùng Tân Lâm còn lấy thêm một bức thư pháp, hai trăm ngàn,  mới cùng Diệp Mạn Tinh  về.
Diệp Mạn Tinh nghiêng đầu  : “Anh thường xuyên tới tham gia buổi đấu giá lắm ?”
Đây cũng là một kẻ tiêu tiền như nước.
Tân Lâm bảo nhân viên phụ trách   các thủ tục tiếp nhận, những vật phẩm đấu giá trị giá hàng triệu bạc cuối cùng đều do trợ lý trưởng Đỗ Thanh mang  giúp .
Anh  cô  , giọng điệu nhẹ nhàng đáp: “Không , đây là  đầu tiên  tới đây."
Diệp Mạn Tinh lập tức  một cảm giác lạ, đóa hoa lạnh lùng như Tân Lâm bỗng biến thành đứa công tử nhà giàu ngốc nghếch.
Dọc đường   ngoài, Diệp Mạn Tinh còn đang tìm xem đôi long phượng   mấy  Thẩm Nhuyễn Linh ôm  .
Kết quả,  màn đêm buông xuống, sắc trời bên ngoài tối đen như mực, một chiếc xe thể thao màu vàng đặc biệt quyến rũ dừng ở ngoài cửa phòng đấu giá.
Một thanh niên vai dài lưng rộng   xe thể thao, mặc âu phục trắng, quần tây đen, giày da chỉnh tề,   là  chiếc đồng hồ  tay  giá trị cực cao. Hắn cứ như   chờ  xe.
Trong lòng  còn ôm một bó hoa hồng đỏ lớn,  đầu còn vuốt keo xịt tóc, dáng vẻ bảnh bao nhưng thoang thoảng nét công tử ăn chơi.
Hắn tựa  xe thể thao, bó hồng đỏ che khuất bộ âu phục, nhưng   cản trở  ánh mắt của . Vừa  thấy cô thì hai mắt  sáng bừng.