Đợi viện nghiên cứu giao hàng xong, bấy giờ mới đến lượt  hoa quả từ  gian của Diệp Mạn Tinh. Đây mới thật sự là vấn đề cốt lõi.
Cuối cùng,   trong phòng  gần như   hết, chỉ còn  Diệp Mạn Tinh,  Giang, Tân Lâm cùng với Trợ lý trưởng, tổng cộng bốn .
Trợ lý trưởng,    chủ cử đến giúp việc, lúc  mới thật sự  tiếp xúc với những loại hoa quả đặc biệt. Anh  chợt nhận , mấy loại quả  nãy  kiểm tra đều chỉ là hàng thông thường.
Sau khi tận mắt chứng kiến những loại hoa quả đặc biệt,   ngẩn ngơ đến mức khó mà giữ nổi vẻ bình tĩnh  khuôn mặt.
Cậu Giang, với cái tính cà lơ phất phơ nhất, bỗng lên tiếng: "Này cô em xinh , hoa quả của cô  ? Anh trai     theo con đường đấu giá đó. Vậy nhỡ giá cả đắt thái quá,   cuối cùng hoa quả cũng thối rữa hết ?"
Tính cách của   vốn dĩ  ngông nghênh, bình thường  là   khiến  khác  chịu thiệt, còn  khác thì cứ  nịnh bợ bọn họ.
Gà Mái Leo Núi
Vậy mà bây giờ, khi gặp  cô gái nhỏ Diệp Mạn Tinh ,     cô chơi xỏ khắp nơi.
Hiện giờ,  trai vốn cao ngạo lạnh lùng của    còn  đổ hơn mười triệu tệ  chuyện . Cậu     bao nhiêu   bóp cổ cô trong mơ .
"A, chẳng   đang nghĩ  sẽ   trai  thua lỗ, nên  bóp cổ  ? Việc gì   kháy như ."
Chỉ một câu  của cô  khiến  Giang suýt nữa thì c.ắ.n đứt đầu lưỡi.
Thật tình  Giang chỉ  c.ắ.n cho cô  một miếng, Diệp Mạn Tinh  quả là đồ quái đản! Anh   cố gắng giả vờ cho thật khéo ,  mà  cô  toạc  như , suýt nữa thì lộ đuôi cáo,  thể giả bộ  nữa.
"Làm gì  chuyện đó chứ?" Cậu Giang  gượng gạo một tiếng. Diệp Mạn Tinh  thèm để ý đến   nữa, ung dung mở  mười cái rương. Mười cái rương , mỗi cái đều đựng một loại trái cây khác : nào là táo, cam, lê, mận,   táo và  đào.
Đủ  sắc màu rực rỡ: đỏ hồng, vàng cam, xanh lục... Những trái cây  vẫn còn đọng sương mai lấp lánh, trông tươi mới vô ngần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-477.html.]
Điều khiến mấy  trong phòng ngơ ngác nhất chính là,  bộ rương  cùng đều  phủ kín bởi những viên ngọc nhỏ trắng như mỡ cừu, long lanh đến mức khiến   chỉ  cất ngay  túi. Nhìn những viên ngọc trong suốt lấp lánh tỏa sáng, mấy   khỏi hít một  khí lạnh: "Thứ  là gì ?" Trong khoảnh khắc Diệp Mạn Tinh dùng ngọc để bảo quản, một trận pháp chấn động nhẹ trong căn phòng, và chính những viên ngọc nhỏ bé đó  khiến mấy  kinh ngạc đến mức tròn mắt há hốc mồm.
Trong ký túc xá của nhân viên phòng hậu cần thuộc Cục Đường sắt tỉnh, Tống Tiến cuối cùng cũng  mục sở thị bức ảnh gia đình trong tay  hai Diệp.
Vừa  thấy bức ảnh,    rơi nó xuống đất, kinh hãi thốt lên: "Vết bớt hình nụ đào rõ ràng đến thế , là thật ?"
Anh hai Diệp lườm một cái đầy ngán ngẩm: "Còn rõ hơn trong ảnh nhiều  chứ, dù     cha  ruột thịt đàng hoàng,  cũng  tin đây là  của cái nhà họ Tống các  ." Anh  còn  quên nhắc nhở: " mang ảnh gia đình đến cho  theo đúng thỏa thuận  đấy nhé. Từ nay về , vé giường  cho em gái    đảm bảo  thiếu chuyến nào."
Tim Tống Tiến vẫn còn đập thình thịch, trong lòng  một cú sốc lớn đến mức gần như nổ tung,  đó là cảm giác sung sướng tột độ tràn ngập  giác quan. Vết bớt hình nụ đào to đến , đây chắc chắn là một nhánh cực kỳ quan trọng của nhà họ Tống ở thủ đô. Hầu như  thể , đây chính là dòng chính  ảnh hưởng bậc nhất của nhà họ Tống.  đây là giọt m.á.u của vị công tử nào nhà họ Tống  lưu lạc bên ngoài đây?
"Anh bạn vàng của  ơi,  mau  cho     vết bớt hình nụ đào  là ai .  đảm bảo sẽ sắp xếp vé giường  cho em gái  đầy đủ, chu đáo." Bàn tay Tống Tiến nắm chặt  đầy kích động.
Anh hai Diệp gạt tay  , nghiêm nghị : "Đây là em rể của , nhưng mà   thật sự  cha  ruột thịt,   khả năng là  của nhà họ Tống ở thủ đô như   tưởng tượng ."
Anh  cứ tưởng   giải thích  rõ ràng , ai ngờ một giây ,  hai Diệp kinh ngạc đến mức suýt rơi cả cằm.
Sau khoảnh khắc sững sờ, Tống Tiến lập tức  đổi thái độ, niềm nở : "Chào  hai,  hai ,   em gái của  cũng chính là em gái của em. Đừng  là em gái  vé giường , cô    vé máy bay, em cũng sẽ tìm cách lo liệu cho bằng ."
Nói xong,  đợi  hai Diệp đồng ý, Tống Tiến  vội vàng năn nỉ: "Anh hai, em  mang bức ảnh gia đình  về nhà một chuyến. Khi nào về, em nhất định mời  một bữa thật linh đình, hoành tráng."
"Này,   gì mà cướp giật thế?"
Khi  hai Diệp đuổi theo, Tống Tiến  biến mất  còn tăm . Lát ,   đuổi đến văn phòng bộ phận tiếp viên hỏi thăm, liền nhận  tin Tống Tiến  xin phép nghỉ về nhà. Anh hai Diệp  xong chỉ   hình: "..." Chuyện quái quỷ gì đang diễn  thế ?
Anh hai Diệp định bụng sẽ đợi Tống Tiến về  cho   một trận nên .   lâu ,  cộng sự đến tìm nên   cũng đành lập tức khởi hành, tạm thời  còn tâm trí để bận tâm chuyện Tống Tiến  "cuỗm" mất bức ảnh nữa.