Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nàng đào tinh càng bước nhanh hơn, để chú út đưa cô  khám thai ư?
Tốt nhất là  nên.
Diệp Mạn Tinh vội vàng cam đoan với  chồng rằng  sẽ chỉ loanh quanh khu nhà ở của thanh niên trí thức,   gì nguy hiểm. Đến lúc ,  ánh mắt lo lắng dõi theo của  Tống, cô mới  phép rời khỏi nhà.
Sau khi  khỏi nhà, Diệp Mạn Tinh cảm thấy trong lòng bất an khôn tả,  rõ vì lẽ gì. Khi ngang qua ngã tư phía  khu nhà thanh niên trí thức, hình như  hai bóng   vụt qua  mặt cô.
Gà Mái Leo Núi
Đối phương dừng  và  về phía cô, nhưng Diệp Mạn Tinh đang  việc gấp cần giải quyết, nên dẫu cho vốn là  nhạy cảm, cô cũng    hề nhận  ánh mắt dò xét .
Ngược ,  khi  thấy khuôn mặt xinh  tinh tế của cô, Trần Kiều Kiều bỗng sững sờ, như  cắt mất  thở.
Cô  kinh ngạc thầm nghĩ: “Người con gái  thật quá đỗi xinh ! Thôn Tống gia   một cô gái như thế từ bao giờ  nhỉ?”
“Đó là ai ?”
Mẹ Trần cũng   rõ nhưng cô thanh niên trí thức Giang Hồng Tiếu,  bước  từ khu nhà bên cạnh,  vội vàng đáp lời: “À, cô hỏi   mới  qua đó ư?”
“Đó là cô vợ mới cưới của  ba nhà họ Tống...   lắm  ?”
Giang Hồng Tiếu chẳng thèm để tâm đến những gì Trần Kiều Kiều đang nghĩ, chỉ khẩy môi  lạnh: “ là  chút nhan sắc đấy, nhưng lòng  thì chẳng  gì . Cô  gả cho  ba nhà họ Tống bằng cách dùng t.h.u.ố.c mê lừa gạt, chẳng  ho gì mà còn   vẻ đắc ý.”
Giang Hồng Tiếu hừ một tiếng, đoạn chẳng thèm để ý xem Trần Kiều Kiều còn đang vương vấn điều gì, khẽ lắc hông  bước thẳng  trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-47.html.]
Trần Kiều Kiều  đó, trong lòng trào dâng một nỗi ghen tị hừng hực.
Cô  ghen ghét đến độ mặt méo xệch , rõ ràng  ba nhà họ Tống  nay  để con gái  gần bao giờ, tại  còn  kẻ dùng mưu kế hạ t.h.u.ố.c để   nhà họ Tống cơ chứ?
Cô  giận dữ đến độ sắp nổi cơn điên.
Trong trạm y tế, bác sĩ liếc mắt  cô gái nhỏ, đặt ba ngón tay lên cổ tay cô, kiểm tra mạch tượng.
Trái tim Diệp Mạn Tinh đập thình thịch  ngừng: “Thưa bác sĩ,   ạ,     m.a.n.g t.h.a.i ?”
Vị bác sĩ  chừng hơn bốn mươi tuổi nâng đôi mắt  cô,  đó cầm bút   sổ khám bệnh: “Kỳ kinh nguyệt của cô thế nào?”
Đôi mắt hoa đào xinh  của cô trợn tròn, trong lòng Diệp Mạn Tinh  linh cảm cực .
Cô  do dự đáp lời: “Hình như   bình thường cho lắm ạ.”
Bác sĩ  ngẩng đầu lên: “Không bình thường như thế nào?”
“Hình như, hình như hai tháng nay   ạ.”
Roẹt roẹt roẹt.
Bác sĩ trung niên ghi tất cả triệu chứng  trong sổ khám bệnh,  khẳng định: “Không  bệnh gì hết, cô  m.a.n.g t.h.a.i .”