Cô  thầm thấy  cam lòng: "Thím , con   chị dâu   bằng  nghiệp cấp hai ,  còn  mở công xưởng nữa. Phụ nữ chúng   mà, cứ yên bề gia thất, chăm lo chồng con chu đáo là  quá giỏi lắm ,  còn  khổ sở học hành thi cử  gì cơ chứ?"
"Thím nghĩ thử xem, sức   hạn. Nếu chị dâu chỉ một lòng lo chuyện thi cử,   hai đứa bé   nuôi dạy ,  thì trách nhiệm ai gánh đây?"
Trong phòng, Trần Kiều Kiều  dứt lời,  Tống  nhanh chóng ngăn cô  , : "Kiều Kiều, Tinh Tinh    học   thì cứ tùy con bé, thím…".
“Thím ,  vợ của quân nhân   chuyện dễ dàng. Thím  nghĩ đến chuyện,  hết cứ bảo chị dâu khoan hãy nghĩ tới việc học hành, thi cử  ? Thật  chuyện nuôi dạy con cái thành  mới là điều quan trọng hơn cả."
Tất nhiên là  Tống  đời nào đồng ý.
Mẹ Diệp  ngoài cửa  từ đầu đến cuối, tất nhiên bà  cũng  chấp nhận .
Bà   những  đồng ý, hai mắt còn gần như bốc hỏa.
Mẹ Diệp kiềm nén cơn giận, bà  gần như quát lên với con gái: "Tinh Tinh,   quan tâm cô   gì,  vẫn  con  thi!"
Giọng của  Diệp đầy vẻ bực bội, ngọn lửa đó sắp trào  khỏi đôi mắt bà.
Diệp Mạn Tinh  đáp lời.
Đối với cô mà , cô vốn dĩ  hề màng đến chuyện thi cử, bằng cấp  một công việc nhà nước  định.
 tại  Trần Kiều Kiều     những lời ?
E rằng, những câu như nuôi dạy cặp song sinh  nên , công việc  , thi lấy bằng cấp  , phụ nữ  ở nhà chăm sóc con cái... Chúng đều  mục đích  xa.
Có lẽ mục đích thật sự của cô  là kỳ thi cấp ba sắp  tổ chức   tháng mười năm nay.
Trần Kiều Kiều  chặn   đường lui của cô, dùng hai đứa trẻ  cái cớ, tạo mâu thuẫn để  chồng và Tống Văn Cảnh  tay,   cô tham gia kỳ thi cấp ba. Mẹ Diệp thấy cô   chuyện thì càng tức giận hơn. Lần , bà  chất vấn thẳng thừng, đầy vẻ công kích.
Mẹ Diệp vẫn còn đang tức giận hầm hầm: "Nghe thấy ? Có   con ở nhà chăm sóc lũ trẻ, nhưng nếu lời cô   là đúng, ở nhà thật sự , chăm con thật sự sẽ  lối thoát thì tại  cô    thời gian rảnh rỗi đến đây mà  luyên thuyên?"
Ngay từ đầu,  Diệp  luôn  coi trọng việc thi cử và công ăn việc  của con cái. Lúc   kích động như , bà  chỉ ước gì Diệp Mạn Tinh  thể  thi ngay lập tức.
Bà  còn  thêm: "Cha con... Đợi cha con khỏe , con cứ đưa mấy đứa nhỏ về đây cho  trông. Mẹ Diệp giận đến nỗi đầu óc choáng váng, suýt chút nữa thì   rằng  thèm  chữa chân nữa.
Diệp Mạn Tinh chỉ ôn tồn bảo: "Mẹ , con  gì cũng đều  tính toán chắc chắn,  đừng lo lắng lung tung nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-453.html.]
Lời   của cô như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng  tim gan của  Diệp, khiến bà nghẹn lời.
Bà thầm nghĩ, con bé  mới là lạ. Diệp Mạn Tinh  tiếp lời: "Lúc đầu con cũng  thành kiến với nhà họ Tống, nhưng khi con  gả đến , con thấy trong nhà chẳng  gì   cả."
"Con!"
Mẹ Diệp tức  ách, chuyện  quả thật quá phức tạp. Bà    lớn chuyện, nhưng con gái   vượt  ngoài tầm kiểm soát của bà.
Tuy nhiên, về chuyện thi cử và  việc, bà  vẫn kiên quyết bắt con gái   thực hiện. "Mẹ là  con,  còn hại con  ?"
Bà     , cuối cùng đành  thốt  câu  để gây áp lực.
Chỉ tiếc là, con gái bà  lúc     thời gian để bận tâm đến bà.
"Rầm!" một tiếng. Diệp Mạn Tinh đẩy cửa bước .
Cô lướt mắt qua mấy  trong phòng  lập tức dời sự chú ý sang Trần Kiều Kiều. Sau khi sinh con, dung mạo của Diệp Mạn Tinh   hơn cả một nửa so với lúc ban đầu, toát lên vẻ quyến rũ c.h.ế.t .
Khuôn mặt tuyệt sắc  lọt  tầm mắt của   trong phòng.
Gà Mái Leo Núi
Đặc biệt là Trần Kiều Kiều, cô  thực sự  đả kích lớn. Cô  cứ ngỡ những sản phụ mới sinh con đều  nhếch nhác, da dẻ sạm đen mới đúng.
Bỗng nhiên  Diệp cũng nhận , con gái bà  ngày càng xinh .
Trần Kiều Kiều âm thầm tức tối, trong lòng càng thêm hoảng loạn. Tại   phụ nữ   ngày càng   thế chứ?
 Diệp Mạn Tinh chẳng thèm để tâm đến cô . Cô nhướng đôi mắt long lanh xinh , giọng    chút nũng nịu,  dịu dàng nhưng  hề yếu đuối, ngược  mang theo lực sát thương  cao.
"Tại  cô     lưng , ngăn cản   thi? Lẽ nào  liên quan đến kỳ thi cấp ba  tạm dừng mấy năm  ?”
Tất nhiên cô  Trần Kiều Kiều  hề nhắc đến chuyện thi cấp ba  tạm dừng. Cô vốn  thích che giấu lòng vòng, nên cứ  thẳng .
Dù  thì  chuyện gì cô cũng  thể đổ cho việc   mơ thấy , còn nữ chính   thể  chuyện chiêm bao như   thì cô  rõ.
Quả nhiên, khi Diệp Mạn Tinh thốt  lời , sức sát thương của nó  khác gì ném một trái b.o.m nguyên tử  căn phòng.
Mọi  đều kinh ngạc, gần như  khiến đầu óc họ nổ tung, trong tai vù vù  ngừng.