Cơ thể nóng rực áp sát  cô, các múi cơ săn chắc mạnh mẽ vô cùng rõ ràng.
Người đàn ông  trả lời cô,  ôm cô, cả  như đang đắm chìm trong cơ thể cô.
Ngoài phòng thi thoảng vang lên tiếng pháo dây, tiếng pháo hoa rộn rã, còn trong phòng, chiếc đài bán dẫn thủ thỉ một bản nhạc êm đềm, góp phần   gian thêm tình tứ.
Tiếng kẽo kẹt của giường gỗ kèm theo những tiếng thở dốc cực kỳ kìm nén của  đàn ông. Mãi đến nửa đêm,  đàn ông mới tựa  vai cô, giọng  trầm khàn, còn mang theo dư vị nồng nàn  cuộc ái ân:
"Vợ , cảm ơn em."
Tiếng "cảm ơn" đó   trầm,  thấp.
Có   vợ như thế , bảo    yêu đến say mê,  trân quý từng phút giây?
Quả thật, Tống Văn Cảnh  kiếp   thể cưới  vợ thế  là     phúc. Da thịt, xương cốt, cơ thể và linh hồn của cô,   cũng  vỗ về trái tim .
Mùng Một Tết là lúc về nhà  đẻ chúc tết. Sáng sớm, Tống Văn Cảnh sảng khoái lạ thường,  thức dậy   bắt gặp Lương Văn Lâm đang  ở cửa châm điếu thuốc.
"Anh, năm mới vui vẻ, hai đứa bé dậy ? Em đến để lì xì cho cháu trai và cháu gái."
Tống Văn Cảnh chỉ   ,  khẽ nhướng cặp mắt đào hoa:
"Sớm , còn  chuyện gì khác ?"
"Khụ khụ,  đừng quá đa nghi như   ?"
Tống Văn Lâm  tủm tỉm bước tới, hớn hở bàn chuyện với vẻ  mật:
"Anh Ba ,   tấm ảnh nào của hai đứa cháu ?
Người   ngoài  mang theo ảnh vợ, em thì   vợ, chỉ  mang theo một tấm ảnh thằng nhóc con bé con thôi,  thấy   ?"
Vừa dứt lời, Tống Văn Lâm     đá cho một cái:
"Tự  tìm vợ,  tự sinh ."
Tống Văn Lâm lập tức mặt mày ủ rũ:
"Anh Ba,      bây giờ em còn nhỏ xíu ?"
Gà Mái Leo Núi
Tống Văn Cảnh mặc kệ  , bình thản   ngoài đ.á.n.h răng. Hôm nay là mùng một đầu tháng, mùng một thì   tùy tiện đổ nước  ngoài sân. Tục ngữ  câu mùng một đổ nước sẽ hao tài tốn của, thế nên đ.á.n.h răng cũng  đ.á.n.h trong một cái chậu nhỏ.
Tống Văn Lâm chẳng sợ   b.ắ.n tóe nước  ngoài,    ngỏn ngoẻn :
"Vậy  ơi, chúng   chụp ảnh gia đình ,  ? Anh xem, chúng   lính ở đơn vị,  khi mấy năm mới  về nhà một bận."
Tống Văn Cảnh ngừng tay,  hỏi:
"Có thật là ai  ngoài cũng mang theo ảnh của vợ và con cái ?"
Tất nhiên là   ảnh của vợ, mỗi   ngoài thực hiện nhiệm vụ  đều mang theo ảnh của vợ.  ảnh của các con,  thực sự  .
Cặp song sinh mới  hơn một tháng tuổi, nên  kịp  chụp ảnh.
Tống Văn Lâm nhắc như  khiến Tống Văn Cảnh bắt đầu lung lay ý định,  nghĩ họ  thể  chụp một tấm. Đánh răng xong, Tống Văn Cảnh sải bước  về phòng,  buồn trả lời nguyện vọng của em trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-448.html.]
Tống Văn Lâm  cam lòng,   gọi với theo :
"Anh Ba,  chụp ảnh , ảnh cả gia đình ,   thể đưa chị dâu  cùng ? Phải lên thị trấn mới chụp  đấy!"
Thấy   trai "thần tiên" của  dừng ,   vội vàng chạy lên hỏi:
"Anh Ba, em   chị dâu  mở xưởng cơ khí  ? Chị  sắp bận rộn lắm ,   chị dâu mà bận như thế, chị  còn thời gian đợi  về  ?"
Tống Văn Lâm cố tình thổi phồng chuyện lên, ai bảo    một tấm ảnh mà cả buổi   trai    chịu đồng ý, thế nên    vui.
Ngoài ,   cũng thật sự  hiểu nổi, chị dâu yếu ớt như  mà còn  mở xưởng, liệu chị   thể xoay sở nổi ?
Nếu Tống Văn Lâm , chị dâu "yếu ớt" của    chỉ  mở xưởng, mà còn  kiếm thật nhiều thật nhiều tiền, e là   sẽ há hốc mồm kinh ngạc.
Tống Văn Cảnh dừng bước, hỏi  :
"Em  hết thời gian huấn luyện tân binh  ?"
Tống Văn Lâm  mà trán lấm tấm mồ hôi: "..?"
Nhớ đến cảnh ngày đầu tiên về    trai lôi  tập luyện,   ba chân bốn cẳng chạy trối c.h.ế.t.
"Anh Ba, đừng  nữa, em  bế hai đứa nhóc đây."
Cậu  chạy đến cửa thì hỏi với:
"Anh Ba,  theo chị dâu về nhà  đẻ,  là  để hai đứa cháu ở nhà?"
Tống Văn Cảnh hỏi  :
"Hai đứa nhỏ  uống sữa, đến lúc đó em cho uống ?"
Tống Văn Lâm mặt mày ủ rũ.
"Anh Ba,  là,  là em bế hai đứa cháu, em  thể  chung ?"
Thứ chờ đợi  , tất nhiên là cái đầu húi cua vô cùng  tính biểu tượng của  trai . Lúc , Diệp Mạn Tinh đút sữa xong thì  ,  chồng đang bế cặp song sinh. Nào ngờ   khỏi cửa, cô   thấy  đàn ông đang  đằng , hình như  đang ngắm  gì đó.
"Anh Ba,  đang xem gì ? Nếu chuẩn  xong  thì  thôi,   đồ đạc  sắp xếp   đấy ."
"Đi thôi."
Tống Văn Cảnh cất tấm ảnh trong tay,  bỗng dừng bước:
"Vợ ơi, chúng  dẫn hai con  chụp ảnh gia đình ."
Diệp Mạn Tinh đang rửa mặt:
"Sao giờ   đòi  chụp ảnh?"
"Nhân tiện  mà."
Diệp Mạn Tinh  thế thì ngớ : "..?"