“Không đời nào!”
Diệp Mạn Tinh  mảy may nghi ngờ, dứt khoát bác bỏ.
Lòng cô thầm kinh hãi, rõ ràng cô  uống t.h.u.ố.c tránh thai đều đặn, lẽ nào   thể m.a.n.g t.h.a.i  cơ chứ?
Giọng điệu Diệp Mạn Tinh quả quyết đến mức khiến Triệu Giai Giai nhất thời đ.â.m  bối rối, đành hỏi cặn kẽ thêm về những triệu chứng khác của cô bạn.
Diệp Mạn Tinh cũng chẳng giấu giếm, chỉ kể: “ thường xuyên buồn nôn, ngửi thấy mùi tanh cá  càng nôn thốc nôn tháo. Bình thường thì  ngủ gà ngủ gật, nhưng đến khi đặt lưng xuống thì  trằn trọc mãi chẳng ngủ .”
Triệu Giai Giai   thì nghẹn lời: “...?” Tình cảnh ,  kiểu gì cũng như thể đang mang thai.
Triệu Giai Giai  cô gái  làn da trắng ngần như ngọc, đôi mắt ngập nước long lanh  mặt, đầu lưỡi như hóa đá, mãi mới lắp bắp  nên lời: “Tinh Tinh , bình thường những   bầu cũng  buồn nôn,  chịu  mùi tanh,  lừ đừ buồn ngủ, ăn uống chẳng ngon miệng, thậm chí còn thất thường trong tính nết, đôi khi chỉ  mắng c.h.ử.i  khác.”
Triệu Giai Giai  mấy chắc chắn,  một hồi đấu tranh tư tưởng, cô mới rụt rè góp ý: “Nếu   yên tâm,  là cứ  kiểm tra xem ?”
Diệp Mạn Tinh  xong, đôi mắt vốn đang mơ màng sương khói bỗng nhiên sáng bừng, cô mở to đôi mắt hạnh rực rỡ của .
Gà Mái Leo Núi
Lòng cô chợt dấy lên nỗi hoảng hốt khôn tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-70-ta-tro-thanh-me-ke-diu-dang/chuong-44.html.]
Bởi lẽ, cô chợt nhận  những triệu chứng dạo gần đây của  giống y như lời Triệu Giai Giai  . Chẳng lẽ cô  m.a.n.g t.h.a.i thật  ?
Cùng lúc đó, tại Học viện quân sự Cáp Nhĩ Tân ở phương Bắc, đợt tập huấn bồi dưỡng kéo dài hai tháng của Tống Văn Cảnh vẫn  kết thúc.
Hôm ,   về đến cổng trường thì một đứa bé chừng bốn năm tuổi bỗng dưng lao bổ  lòng, cất tiếng  mềm ngọt gọi: “Cha ơi!”
Tống Văn Cảnh ngạc nhiên, đang định kéo đứa bé  thì bắt gặp một bóng dáng quen thuộc    chạy đến ôm lấy đứa nhỏ: “Nhóc con, cha đây cơ mà!”
Nói đoạn,  nọ  đầu  sang Tống Văn Cảnh,  cợt bảo: “Nhìn kỹ cái mặt chú  mà xem, nếu chú  mà  con, cha đây đổi ngay họ  sang họ chú !”
Tống Văn Cảnh,   gọi là “cha” , vốn vóc dáng cao to, chân dài vai rộng, nổi tiếng lạnh lùng  ham nữ sắc, chỉ   sững: “...?”
Bị bạn cùng phòng chê bai, Tống Văn Cảnh thầm nghĩ: “... Đầu năm nay, ngoài chuyện giở trò vòi tiền,  còn  cả chuyện tráo trắng nhận ‘cha’  ?”
Quan trọng hơn, gã bạn cùng phòng còn lớn tiếng chê bai ,   chẳng  khả năng  con ?
Đôi mắt sâu thẳm, sắc lạnh của Tống Văn Cảnh  híp . Nếu  mà  con thì  nhỉ?
Nhìn dáng vẻ lắc đầu ghét bỏ của bạn cùng phòng, Tống Văn Cảnh chợt nhớ tới đêm tân hôn  mật với cô vợ ở nhà, trong lòng  cũng    thể  khả năng đó.